Ed AshleyAshlie
Beta Hepc
Buổi sáng dậy hơi muộn một chút, đến tòa soạn vừa kịp thời gian quẹt thẻ, đi đến chỗ ngồi của mình, Lệ Táp mới thở dài nhẹ nhõm. Cô vẫn đang là thực tập sinh, thỉnh thoảng đi muộn cũng không có vấn đề gì nhưng nếu bị lãnh đạo bắt gặp thì rất rắc rối, ấn tượng sẽ bị giảm bớt. Mặc dù Phó Liệt tỏ ra không thích cô làm công việc này, muốn cô nghỉ nhưng Lệ Táp vẫn chưa đồng ý, dù sao đây cũng là công việc đầu tiên của cô và là nghành nghề mà cô thích, cô không phải là thiên kim đại tiểu thư áo đến đưa tay cơm đến há miệng, hơi chậm một chút, đến tòa soạn báo vừa vượt qua thẻ đục lỗ thời gian, nếu quen việc được người khách chăm sóc như vậy thì năng lực tồn tại trong xã hội sẽ dần dần thui chột, đến lúc đó cuộc sống phải phụ thuộc hoàn toàn vào người khác.
Lệ Táp không muốn trở thành người như vậy, cuộc sống từ nhỏ đến lớn đã hình thành tính tình độc lập tự chủ trong cô, mặc dù là lúc còn ở cô nhi viện hay ở nhà họ Cao, cô đều hiểu rõ đạo lý —— dựa vào người khác không bằng dựa vào chính mình, đây là chân lý mà cô đã ngẫm ra được.
Thật ra thì hôm nay vốn sẽ không vội vàng như vậy, nhưng Phó Liệt bắt cô phải ăn điểm tâm nếu không thì sẽ không cho cô ra cửa.
"Lệ Táp, " Chủ biên đi từ phòng làm việc ra ngoài gọi cô, "Cô sửa lại bản tin này, trước mười hai giờ trưa phải đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-hon-nhu-hoa-my-quyen-2/34536/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.