"Chúng con chào thầy ạ".
Những cậu học trò nhỏ nghiêm cẩn cúi mình, lanh lảnh cất giọng đồng thanh chào phu tử rồi cười nói huyên náo rời khỏi phòng học để về nhà. Một đứa lớn nhất nhìn thấy Hà Phách thì chạy vù tới ngoác miệng cười:
"Phách ca ca, lại tới đưa cơm cho phu tử của bọn đệ à?".
Hà Phách gật đầu đáp phải. Đám trẻ tụm lại một chỗ len lén liếc mắt nhìn vị công tử khôi ngô đằng xa đang dựa lưng vào thân cây, thì thầm to nhỏ với nhau. Hà Phách che miệng cười.
Mà Hà Khúc ở trong phòng lúc này vừa thu dọn xong, mới nhìn ra bên ngoài, trông thấy bóng áo đỏ dưới tán cây bên ngoài, giật mình vội vàng ra đón. Khi còn cách hắn chục bước chân thì khom lưng định hành lễ. Ông ta chỉ vừa mới cúi đầu, hai tay còn chưa kịp chắp vào nhau đã có bàn tay cứng rắn giữ trụ lấy. Tứ Thụy đã xuất hiện ngay trước mặt, ngăn lại nói:
"Nhạc phụ xin đừng đa lễ".
Hà Khúc vẫn chưa khôi phục được tinh thần, mới vừa rồi tứ vương gia còn ở kia, trong nháy mắt đã ở đây rồi. Đám trẻ xung quanh thi nhau vỗ tay reo hò:
"Thần tiên ca ca", còn kéo áo Hà Phách hỏi, "Thần tiên ca ca là người quen của huynh à?".
Hà Phách ưỡn ngực tự hào trả lời:
"Huynh ấy là tỷ phu của ta đó!".
Tứ Thụy quay sang cười bảo Hà Phách:
"Đệ cùng các bạn đi chơi đi, ta với nghĩa phụ của đệ trò chuyện một lát".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-hoang-tu/2845844/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.