Điều tiếc nuối nhất của các vị tiểu thư, cô nương trong kinh thành, à không, trong cả nước mới đúng, là hôm nay không được tham dự ngày hội săn bắn của hoàng gia.
Nhìn xem, dẫn đầu đoàn người đi săn, chính là những nam nhân khôi ngô nhất, lại còn mỗi người mỗi vẻ, đúng là bức tranh đẹp hiếm có.
Nhị vương gia, trên người mặc trang phục cưỡi ngựa, mặt mày vốn nghiêm nghị nay lại càng thêm phần oai phong, dũng mãnh. Một thân y phục đen, bên hông giắt bảo kiếm hoàng thượng ban thưởng, lưng đeo cung tên nạm ngọc. Dáng người cao thẳng như tùng bách, lưng dài vai rộng, cưỡi trên một con ngựa màu nâu. Mà bản thân con ngựa cũng cao lớn, khỏe mạnh, móng bạc gõ lộc cộc, thở phì phì đầy vẻ cao ngạo.
Tam vương gia cũng đã thay trang phục, tay áo rộng khiến hắn lúc nào cũng như bậc tiên nhân phiêu dật, nay được thay bằng y phục có tay áo hẹp, tăng thêm mấy phần tuấn lãng. Tam vương gia trên vai không mang cung nỏ, hông chẳng giắt bảo kiếm, toàn thân trên dưới không hề có một món vũ khí. Một thân bạch y cưỡi bạch mã, khôi ngô vạn phần. Tứ Thụy nhìn sang mà tặc lưỡi lo lắng thay cho cung nữ nào xấu số ngày hôm sau phải giặt bộ y phục kia.
Tứ vương gia cũng mặc trang phục cưỡi ngựa, cổ vuông, tay áo bó chặt. Hắn không cao lớn như nhị vương gia, nhưng nhiều năm bị sư phụ hắn hành hạ không trừ mưa nắng, gió bão, cơ thể nhìn không tệ chút nào. Thân hình cân đối, vai không quá thô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-hoang-tu/117346/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.