Sáng sớm Hà Sử Tĩnh thức giấc đã không thấy người bên cạnh đâu, vội ngồi dậy sửa sang y phục. A Hạnh ở ngoài phòng nghe tiếng động biết là vương phi thức giấc, liền liên tiếng hỏi:
“Vương phi, người tỉnh rồi? Nô tỳ vào hầu hạ người rửa mặt?”.
Sử Tĩnh đáp lời nàng:
“A Hạnh vào đi. A Thụy đâu?”.
A Hạnh đẩy cửa, bưng chậu nước sạch đi vào. Vừa hầu hạ Sử Tĩnh rửa mặt, chải đầu, vừa nhẹ giọng nói:
“Chủ nhân mỗi sáng đều dậy rất sớm, ra rừng trúc luyện võ. Lúc chủ nhân ở rừng trúc cũng giống lúc người ở phòng tắm, không cho phép ai đến gần. Vương phi, nô tỳ giúp người chuẩn bị một chút. Hôm nay người vào cung dâng trà cho thái hậu, phải chải tóc cẩn thận, không được qua loa. Chủ nhân ước chừng cũng sắp trở về rồi”.
Sử Tĩnh gật đầu, lại dịu dàng nói:
“A Hạnh gọi sai rồi, ta chỉ là trắc phi của chàng thôi. Để người khác nghe thấy, lại trách phạt ngươi”.
A Hạnh tươi cười:
“Là chủ nhân phân phó mọi người trong phủ. Ý chủ nhân là, nữ chủ nhân của Thụy phủ chỉ có một, sau này cũng sẽ không có thêm người khác. Người còn nói ai muốn trách phạt đã có người đứng chắn, bọn nô tỳ cứ yên tâm cao giọng mà gọi. Vương phi không cần lo lắng”.
Bên ngoài có tiếng bước chân, Tứ Thụy vui vẻ đi vào:
“Nàng tỉnh rồi à?”. Lại nhìn A Hạnh nói: “Cứ chải tóc cho nàng đơn giản là được”.
Sử Tĩnh vội lắc đầu:
“Không được, như vậy không hợp lễ tiết. Thái hậu…”.
Hắn ngồi bên bàn, uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-hoang-tu/117345/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.