Ngày hôm sau, khi ánh nắng ban mai từ bên ngoài sân thượng chiếu rọi vào phòng, ngoại trừ mảnh vỡ hỗn độn trên sàn nhà cùng vết thương trên chân Thẩm Phức, dường như sự tình đêm qua hết thảy đều chưa từng phát sinh. Lúc cậu thật cẩn thận mà đỡ lan can xuống lầu, Lục Ký Minh đang ngồi bên bàn ăn dùng bữa sáng.
Hắn ăn một phần, đối diện đặt một phần, nóng hổi, trong đó còn có tào phớ ngọt mà Thẩm Phức thích ăn nhất.
Bụng Thẩm Phức đã sớm kêu vang, cái gì cũng không nói nhiều, ngồi xuống liền ăn. Chờ sau khi trong bụng ấm áp dễ chịu, cậu mới có tâm trạng ngẩng đầu, liếc Lục Ký Minh một cái. Lục Ký Minh đang đang đọc tờ báo mới do đứa nhỏ phát báo đưa tới, vừa nhìn vừa nói: "Chờ lát nữa có người đưa em tới đường Nghi Dương."
Thẩm Phức có tinh thần hẳn lên, cũng không có tâm tình ăn tiếp nữa, gấp không chờ nổi mà ra cửa ngay lập tức.
Trước khi ra cửa, cậu còn quay đầu lại nhìn thoáng qua, Lục Ký Minh khép tờ báo lại, lười nhác mà ngáp một cái, hướng cậu cười nói: "Lâu rồi cũng chưa được ăn thỏ xông khói xông, tôi gọi người đi mua, giữa trưa nhớ về ăn."
Thẩm Phức không trả lời hắn, xoay người đi ra ngoài.
Chờ xe chạy đến Thẩm trạch, đường Nghi Dương, Thẩm Phức mới hiểu được vì sao Lục Ký Minh dám để cậu một người tới đây. Thẩm gia bị một đám người vây quanh, cậu vừa xuống xe, liền nhìn thấy Tần Nhạn đứng ở cạnh cửa chờ cậu. Toàn bộ Thẩm gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-gia-thanh-that/277210/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.