Dưới chân là núi sâu, lại ở trong rừng già, Thẩm Phức không biết chính mình đang ở nơi nào, cũng không có năng lực phân biệt phương hướng ở nơi hoang dã nên không dám đi xa. Có điều bị lăn lộn cả một đêm, trong bụng đã sớm đói đến mức cồn cào ruột gan, hai bát cháo vừa rồi thật sự là không ăn thua gì.
Cậu loay hoay trong chốc lát, nhặt mấy cành cây làm cái bẫy, chỉ một lát sau đã bắt được thỏ hoang.
Trước kia lúc không có sinh kế, chị em ba người bọn họ thứ có thể ăn hay miễn cưỡng có thể ăn đều đã ăn qua, xử lý một con thỏ hoang mà nói quá đơn giản. Thẩm Phức động tác nhanh nhẹn, dùng dao lột da mổ bụng, rửa sạch sẽ, nhóm lửa nướng chín, mặc dù không có gia vị gì, nhưng cậu cũng không so đo, thành thạo ăn no nê.
Sợ ăn quá lâu, Lục Ký Minh không người chăm sóc thật sự chết mất, Thẩm Phức đành phải ăn vội, tới mức hàm trên bị rộp lên hai vết bỏng, một bụng nghẹn khuất.
Cũng may, Lục Ký Minh vẫn hôn mê trên giường.
Thẩm Phức sờ sờ cái bụng căng tròn của bản thân, lại nấu một nồi cháo, chờ đến lúc nồi cháo thứ hai nấu xong, Lục Ký Minh cũng tỉnh, lúc này hắn học ngoan, không nói lời nào, chỉ nhìn Thẩm Phức đứng ở bên bếp. Lục Ký Minh lớn lên đẹp trai, hiện giờ lại bị thương, sắc mặt trắng bệch, khiến tròng mắt càng đen, hơi nhíu mày, nhấp môi, dường như rất là ủy khuất, ánh mắt như biết nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-gia-thanh-that/2003016/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.