Dịch giả: argetlam7420
Tới gần bờ biển, Mạc Vấn dừng lại.
"Lão Ngũ, ngươi quay lại hỏi pháp danh của ni cô ấy cho ta." Mạc Vấn bảo lão Ngũ.
Lão Ngũ nghiêng đầu nhìn Mạc Vấn, "Lão gia, cậu hỏi pháp danh bà ta làm gì thế, ta mà quay lại chắc chắn sẽ bị ăn mắng đó."
"Không thể cứ như vậy lấy đi được, ngày khác nếu có cơ hội ta sẽ nghĩ cách bồi thường cho bà ấy." Mạc Vấn khoát tay một cái, "Ngươi mau đi đi."
Lão Ngũ biết rõ quay lại sẽ thế nào, nhưng vẫn phải nuốt nước bọt mà đi, rất nhanh gã liền bị ni cô kia đuổi mắng trở lại.
"Lão gia, ta hỏi bà ấy không nói, nếu không cậu tự đến đó mà hỏi." Lão Ngũ nghĩ rằng Mạc Vấn không nghe được tiếng ni cô mắng gã.
"Đã vậy thì thôi, lần sau rút kinh nghiệm, đừng hành động lỗ mãng nữa." Mạc Vấn có được hạt giống, tâm trạng rất là vui vẻ.
Lão Ngũ cười gian hai tiếng, rồi cởi áo choàng ra xòe cánh bay lên, chở Mạc Vấn bay về phía tây.
"Chúng ta không về Tuyết sơn nữa, đến hòn đảo đã nghỉ lại lúc trước đi." Mạc Vấn hướng lão Ngũ nói.
Lão Ngũ chuyển thành đầu người lên tiếng hỏi, "Lão gia, có được hạt giống rồi sao lại không đem về?"
Mạc Vấn xoè bàn tay quan sát hai hạt giống, nói, "Lúc này bên trong nơi giam cầm còn chưa có đất trồng, trên đỉnh núi gió thổi rất mạnh, lại không có nước mưa tưới cây, có đem về cũng vô ích, chúng ta vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-duong/2179545/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.