Dịch giả: argetlam7420
Hình phạt tự cung bắt đầu có từ thời Ân Thương, lịch sử còn gọi là hình phạt “Thứ tử” (hình phạt đau đớn chỉ sau cái chết),người đời sau thường gọi là thiến, là hình phạt cắt bỏ bộ phận sinh dục của đàn ông.
Tên tướng quân kia nghe Mạc Vấn nói xong, tức thì mặt xám như tro tàn, ngồi trên ngựa há miệng trợn mắt sững sờ, ngẩn ra một lúc rồi đảo mắt nhìn quanh, sau một hồi cân nhắc tính mạng với mặt mũi thì vẫn là tính mạng quan trọng hơn, gã vội vàng nhảy xuống ngựa quỳ xuống đất thưa, "Tiểu nhân có mắt không tròng, không biết chân nhân hạc giá đến đây, lúc nãy mới có mấy lời lỗ mãng xúc phạm, mong chân nhân nể tình Lưu Chân nhân mà tha cho bọn thuộc hạ." Nói xong, gã liền dập đầu liên tục xuống đất như giã tỏi.
Gã tướng quân tên là Lưu Hùng, là chỉ huy đám quân đi cướp bóc này, đám quân sĩ thấy chủ tướng bị mất mặt như thế, không khỏi há hốc mồm kinh ngạc, vây quanh xì xào bàn tán. Lưu Hùng thấy vậy nghiêng đầu quát, "Các ngươi đúng là lũ nô tài mắt mù, còn không hạ vũ khí xuống cầu xin Mạc Chân nhân tha mạng? Mạc Chân nhân cùng Hộ Quốc Chân Nhân nước chúng ta là đồng môn, nhưng pháp thuật thông thiên, đã từng trảm Long giết Hổ, các ngươi còn không mau quỳ lạy?"
Câu này của Lưu Hùng nhìn qua như là a dua nịnh hót, nhưng thực chất là tự gỡ gạc lại mặt mũi cho mình, nếu không tôn Mạc Vấn lên bậc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-duong/2179343/chuong-424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.