Dịch giả: Tiểu Tán Tu
Biên: argetlam7420
"Chân nhân, người này có thể hay không..."
Mạc Vấn khoát tay cắt ngang lời Hắc Vô Thường, “Việc này liên quan đến thanh danh của Thanh Vũ Môn, Hồng Linh Nhi tuyệt đối sẽ không tiếp nhận lời mời lấy công chuộc tội của chúng ta.”
“Nếu chân nhân đồng ý, Phạm mỗ muốn thử đi một lần nữa.” Hắc Vô Thường nói, bọn họ không phải là người ích kỉ, tuy hi vọng được Mạc Vấn giúp đỡ, nhưng cũng không muốn để lại quá nhiều tai họa cho Mạc Vấn.
Mạc Vấn trầm ngâm sau đó nhẹ gật đầu, “Trước tiên hãy khuyên bảo, nếu không được thì lập tức thu hồn phách của nàng, sau đó sớm đi đến Tử Vân Am.”
Hắc Bạch Vô Thường đáp ứng một tiếng, ẩn thân đi về phía bắc.
“Lão gia, ngài cảm thấy Hồng Linh Nhi sẽ nghe bọn họ khuyên à.” Lão Ngũ hỏi.
“Sẽ không, ngựa quen đường cũ.” Mạc Vấn lắc đầu nói ra.
“Lão gia, bà già kia nếu biết chúng ta đến quấy rối hang ổ của mình, chắc chắn sẽ không để yên đâu.” Sau khi hết tức giận, Lão Ngũ bắt đầu lo lắng hậu quả.
“Bà ta có thể làm gì, bà ta dám làm gì chứ?” Mạc Vấn hừ lạnh.
“Kì thật bà ta cũng coi như có ý đồ xấu nhưng kết quả lại làm thành việc tốt, nếu không có bà ta, phu nhân cũng không thể nhanh như vậy thành tiên.” Lão Ngũ thuận miệng nói ra.
“Ý của ngươi là ta cần phải cảm tạ ân tình của bà ta?” Mạc Vấn nhếch môi cười nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-duong/2179163/chuong-513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.