Dịch giả: Không Phải Là Tình Yêu
Sau một thoáng do dự, Mạc Vấn để bát cơm xuống rồi đi dậy đi ra. Thái giám đứng ngoài cửa tay cầm thánh chỉ, sau lưng gã có một đội cấm quân mặc khôi giáp, trang bị đầy đủ vũ khí.
"Hoàng thượng có chỉ, Tây tịch Mạc Vấn của Đông Hải Vương phủ là tội phạm khi quân, nể tình trước kia có công bảo vệ Vương gia, miễn cho tội chết. Ngay lập tức phải rời khỏi nước Tấn, vĩnh viễn không được trở về." Thái giám sợ hãi tuyên chỉ.
Mạc Vấn nghe vậy thì ngạc nhiên đến ngây người, cách này đúng là ác độc, so với việc lưu đày còn nặng hơn ba phần, lại muốn hắn lập tức rời khỏi nước Tấn, hơn nữa sau này không được quay về.
Khi Mạc Vấn đang ngây người thì có thị nữ từ trong phòng đi ra đút lót cho thái giám, thái giám hèn nhát nhìn Mạc Ván một cái, không dám nhận tiền đút lót, chỉ thúc giục hắn nhanh chóng thu dọn hành lý mau chóng ra đi.
Khi quay lại nội viện thì hắn ngạc nhiên, Chu quý nhân đang sai người về nhà mẹ đẻ cầu cứu, đương nhiên nàng đã nghe thấy thánh chỉ mà thái giám vừa tuyên đọc.
"Cảm ơn Quý nhân, không cần làm phiền nữa." Mạc Vấn lắc đầu nói.
"Sao lại phạt nặng như vậy, cha ta chắc là chưa kịp gặp mặt Hoàng thượng, ta sẽ xin ông ấy đi nói giúp." Chu quý nhân lo lắng nên tình cảm hiện ra trong lời nói.
"Thánh chỉ đã hạ, đừng làm phiền đến Chu lão tướng quân nữa, ta đi thu dọn hành lý, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-duong/18762/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.