Dịch giả: Lốp Xe Non
Rời khỏi khu vực Bích Thủy Đàm, hai người đạp băng đến bờ phía nam, từ bờ phía nam tìm đường xuôi nam.
Hai người đi đến Bích Thủy Đàm là muốn ở lại vài ngày, không nghĩ tới chỗ Thiên Tuế con người không ở được, chỉ có thể sớm trở lại nước Tấn.
Do nước Triệu và nước Tấn luôn thù địch với nhau nên hai bên bờ sông Hoàng Hà không có người sinh sống, mà con đường hai người chọn lại chếch về phía tây bắc, vì vậy đi về phía trước mấy ngày cũng không thấy nhà nào. Sau khi hết lương khô, Mạc Vấn không muốn ăn huyết thực (thịt động vật),lão Ngũ đành phải vào núi tìm một ít khoai lang dại và sinh địa(*) cho hắn lót dạ.
(*)Cây sinh địa là cây thân cỏ, sống nhiều năm, cao 30 – 40cm. Toàn cây có lông. Rễ phình lên thành củ. Lá có lông. Lá mọc tập trung ở gốc, phiến lá hình trứng ngược, gốc thuôn, đầu tròn, mép khía răng cưa tròn, gân lá hình mạng lưới nổi rõ ở mặt dưới.
Khoai lang dại thì đắng, sinh địa thì chát, dù vậy nhưng Mạc Vấn vẫn không muốn ăn thịt thỏ rừng, gà rừng. Tuy Thượng Thanh đạo nhân không bị cấm ăn mặn, nhưng có cả hai loại thì hắn vẫn ưu tiên chọn thức ăn chay.
Sau mấy ngày, cuối cùng hai người cũng thấy được ruộng đồng, đi thêm một chút lại gặp được nông dân. Lão Ngũ nhìn thấy thì quá đỗi vui mừng, nhanh chân chạy tới chỗ người nông dân kia. Mạc Vấn cho rằng hắn muốn tới hỏi đường nên cũng không để ý, ai ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-duong/18721/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.