Dịch giả: Lốp Xe Non
"Lão Ngũ không hiểu lễ nghi, mong đại ca đừng trách tội." Mạc Vấn quay đầu tạ lỗi với Thiên Tuế.
"Không sao cả, ta cũng không phải lần đầu gặp hắn." Thiên Tuế xua tay cười nói, tiếp đó trở lại chuyện chính, "Lần trước Dạ Tiêu Tiêu đến đây quả thực có nói qua chư vị đồng môn, chỉ có Liễu Sanh là không rõ tung tích, những người khác đều có tin tức."
"Huynh mau nói đi, kể rõ tường tận cho ta nghe." Mạc Vấn vui mừng thúc giục.
"Trong bảy vị Thượng Thanh chuẩn đồ, ngươi là thông tuệ nhất, ngươi thử đoán xem hiện nay trong bọn họ danh tiếng của ai lớn nhất?" Thiên Tuế cười hỏi lại.
Mạc Vấn khiêm tốn xua tay, tiếp đó trong lòng cũng suy đoán, A Cửu và Thiên Tuế thì đương nhiên loại ra, Liễu Sanh không có tin tức gì cũng gạt bỏ, hắn ở Man Hoang suốt cũng không có danh tiếng gì, nếu nói có danh tiếng thì đó cũng là bị triều đình xem như kẻ trộm mà lùng bắt một hồi. Lúc này chỉ còn lại ba người Bách Lý Cuồng Phong, Dạ Tiêu Diêu, Lưu Thiếu Khanh. Trước đó không lâu Dạ Tiêu Diêu mới tìm được tọa kỵ nên chắc chắn hắn chưa làm nên chuyện gì. Vì vậy người có danh tiếng đứng đầu chỉ có thể là Bách Lý Cuồng Phong hoặc Lưu Thiếu Khanh.
"Là Lưu Thiếu Khanh, cái tên hễ gặp chuyện là bỏ chạy ư?" Sau khi cân nhắc, Mạc Vấn mở miệng hỏi.
"Tại sao đoán là hắn?" Thiên Tuế bưng kim đỉnh lên rồi rót hai chén nước nóng.
"Bách Lý Cuồng Phong từng nói sở học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-duong/18720/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.