Bốn người đi xe trở về, cảm thấy không thể không ăn mừng chuyện vui này bọn họ liền đi tới trung tâm thương mại để mua đồ.
Thẩm Mặc rất ít khi đến trung tâm thương mại lớn như vậy, một phần vì cậu không có ai đi cùng, một phần là nơi này quá rộng, không cẩn thận rất dễ bị lạc.
Thẩm Kỳ và Kỳ Gia Phóng phụ trách đi mua nguyên liệu nấu ăn, thực ra chủ yếu là Kỳ Gia Phóng lựa chọn, Thẩm Kỳ thì thanh toán và cầm giúp túi đồ. Còn Thẩm Quân dẫn Thẩm Mặc đi vòng quanh chơi.
Khi đi qua khu vui chơi cho trẻ em, Thẩm Mặc mắt liền sáng lên ngóng nhìn theo, chỉ tiếc cậu quá lớn rồi nếu không cũng có ý định vào đó chen chúc với bọn trẻ một hồi, cậu để ý thấy có phụ huynh của những đứa bé này cũng được vào để chơi cùng con của mình. Thẩm Mặc liền có một ý tưởng, nếu cậu có một đứa con vậy thì cũng có thể vào đó chơi rồi, thế nhưng ý nghĩ này chỉ là sượt qua trong đầu mà thôi, điều đó hẳn là không thể nào.
Khi đi qua một khu gà rán, mùi thơm khiến bụng Thẩm Mặc réo lên, Thẩm Quân thấy vậy thì liền khuyên bảo " Đợi chút, tí nữa anh bảo Gia Phóng làm món này cho em, đừng ăn ở ngoài, không được sạch sẽ". Thẩm Mặc cũng đành tiếc nuối nhốt nước bọt ngược lại vào trong bụng.
Bên cạnh tiệm gà rán một tiệm nước trái cây khá đắt khách. Thẩm Quân chủ động tới xếp hàng, Thẩm Mặc đứng ngoài thì hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dung-phat-hien-em-trai-rat-dang-yeu/2976596/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.