Trong suốt quãng đường đi, Tiểu Đan không ngừng liếc mắt lén nhìn về phía Hạo Minh, chàng thiếu gia cao sang nhưng lại sở hữu một trái tim ấm áp.
Mặc dù anh ta vừa trải qua một giấc ngủ dài, quần áo có chút xộc xệch, đầu tóc cũng không được gọn gàng. Nhưng những chi tiết nhỏ đó không đủ để che đi sự lịch lãm vốn có của Hạo Minh.
Nhưng Tiểu Đan chỉ dám dừng lại ở những cái nhìn lén lút chứ cô bé chẳng dám mơ mộng cao xa. Nhìn chàng trai sang trọng đang đi bên cạnh mà trong lòng Tiểu Đan tràn ngập sự tự ti và cảm giác tủi thân. Cả hai tuy đi cạnh nhau, nhưng họ lại thuộc hai thế giới hoàn toàn khác biệt. Thế giới của Hạo Minh là nơi mà Tiểu Đan có mơ cũng chẳng dám mơ tới.
Vì biệt thự Lãnh gia quá rộng lớn cho nên phải mất một lúc lâu họ mới đến được phòng ăn. Khi đã đến nơi, Tiểu Đan cũng coi như là đã hoàn thành xong nhiệm vụ của mình, không còn lý do gì để cô bé có thể nán lại thêm nữa.
Tiểu Đan cúi đầu chào Hạo Minh rồi quay đi trong sự tiếc nuối. Cô hầu gái chỉ có thể chấp nhận số phận của mình, ngày ngày quay cuồng với những công việc dọn dẹp lặt vặt trong biệt thự và mãi mãi chẳng thể chạm đến được chàng trai quyền quý kia.
Về phía Lãnh Thiên, mặc dù khi sáng hắn và Hạo Minh đã uống khá nhiều, nhưng lúc này Hạo Minh vẫn bắt gặp hắn đang ngồi một mình trầm ngâm, tay cầm ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-doi-long-rang-khong-yeu-em/2488524/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.