Về phần Đình Đình, cô đã lang thang ngoài đường cho đến khi trời tối mịch. Đường phố lúc này không một bóng người, không gian yên lặng đến mức cô có thể nghe rõ mồn một nhịp tim của chính mình.
Con đường trước mặt vô cùng tối, cách nơi Đình Đình đứng về phía trước mười mét đã không thể thấy được thêm bất cứ thứ gì nữa, tất cả đều đã bị bóng đêm bao phủ. Cô gái tội nghiệp không dám tiến thêm bước nào nữa, cô cứ sợ rằng trong màng đêm kia sẽ có thứ gì đó vô cùng đáng sợ lao về phía mình.
Suy nghĩ đó vừa hiện lên đã làm tim Đình Đình đập nhanh liên hồi, cô ngồi nép vào góc tường gần đó, toàn thân co rúm như chú thỏ con đang thu người lại khi cảm nhận được sự nguy hiểm đang gần kề.
Và những thứ đáng sợ rất nhanh đã xuất hiện, trong bóng tối, một đám thanh niên gần mười người đi về phía cô, tướng đi của chúng loạng choạng, miệng không ngừng nói ra những lời khiếm nhã. Khi nhận ra đám người kia dường như đã say mèm, Đình Đình sợ hãi nép sát vào tường, cố gắng không thu hút sự chú ý của chúng.
Nhưng làm sao một cô gái đáng yêu như Đình Đình lại dễ dàng thoát khỏi ánh mắt của bọn người háo sắc đó. Vừa nhìn thấy cô, bọn chúng lập tức lao đến như đám sói hoang nhìn thấy miếng mồi ngon.
Đình Đình bị chúng vây xung quanh, cô sợ hãi né tránh những cái đụng chạm của những con người ghê tởm đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-doi-long-rang-khong-yeu-em/2488523/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.