“Chắc là cô yêu Lãnh Thiên nhiều lắm.” Trong một phút sơ hở, Hạo Minh đã buộc miệng nói ra suy nghĩ của mình. Nói xong anh ta lập tức nhận ra mình vừa lỡ lời, nhưng lời đã nói ra cũng không cách nào rút về được. Hạo Minh chỉ biết cúi gằm mặt, đầu hơi xoay sang hướng khác để giấu đi sự ngại ngùng.
Đình Đình tuy nghe rõ từng chữ nhưng cô lại chọn cách im lặng, nếu lúc này mà đáp lại rằng mình rất yêu Lãnh Thiên thì sẽ làm Hạo Minh cảm thấy thương hại cho hoàn cảnh bị hắn ghẻ lạnh của cô hiện tại.
Để vờ như mình chưa nghe thấy gì cả, Đình Đình vẫn cặm cụi dùng khăn ấm lau người cho Lãnh Thiên. Thấy Hạo Minh vẫn còn ngại, cô nhanh trí quay sang nhờ anh ta giúp mình đóng lại cánh cửa sổ vừa bị gió thổi tung ra. Sau khi giúp Đình Đình khép cửa sổ, Hạo Minh cũng gửi lại lời tạm biệt rồi quay đi.
Âm thanh đóng cửa phòng của Hạo Minh lại như chìa khóa khơi dậy sự tủi thân trong lòng Đình Đình. Cô ngồi bệt xuống đất, đầu tựa lên thành giường bật khóc nức nở, những giọt nước mắt ấm nóng lại một lần nữa rơi xuống vì người đàn ông đang say ngủ kia.
“Rốt cuộc là anh muốn gì chứ? Anh yêu hay là ghét em... Anh mau trả lời em đi...” Đình Đình khóc trong vô vọng, mặc kệ cô có chất vấn cỡ nào thì Lãnh Thiên vẫn nằm yên bất động. Tâm trí hắn lúc này đã bị men rượu làm cho quay cuồng, đến nhấc ngón tay còn khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-doi-long-rang-khong-yeu-em/2488507/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.