Giỏi ngụy trang? Phó Quan nhíu nhíu mày, nhớ lại Văn Lãng Tây lúc bình thường....
Lại nghe Phó Hoa Thăng nói tiếp:"Nó có thể sẽ đem một ít cảm xúc giấu ở đáy lòng, chỉ có tại thời điểm thực sự không thể khống chế nổi mới bộc phát ra ngoài. Điều này kỳ thực là thương tổn lớn nhất đối với người bệnh, cảm xúc được tích lũy, đè nén quanh năm suốt tháng không thể chỉ dựa vào một hai lần liền biến mất được".
Nói tới chỗ này, Phó Hoa Thăng dừng lại một chút, nhíu nhíu mày rồi nói tiếp:"Cho nên, nó hẳn là phải phát tiết thường xuyên, mà phương thức có lẽ không phải chỉ có một cái, có thể nó sẽ chia ra theo cấp bậc, cấp một là phương thức tự tổn hại gì? Cấp hai là cái gì? Có thể còn còn cả cấp ba, cấp bốn".
Phó Quan nghe nói như vậy, ngón tay lập tức siết lại, nếu Văn Lãng Tây thật sự như vậy, thì hơn nửa tháng này hắn rốt cuộc đã làm những gì với bản thân mình.
Quan trọng nhất là, anh cư nhiên một lần cũng không có phát hiện qua.
Phó Hoa Thăng tiếp tục nói:"Trong quá trình nói chuyện, ba phát hiện tính cảnh giác của nó rất mạnh, tâm lý phòng tuyến đặc biệt cao, có lúc còn muốn khống chế ý nghĩ của ba, cưỡng ép truyền lý niệm của nó cho ba".
Phó Quan choáng váng, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói cái gì.
Nhận thấy, Phó Hoa Thăng trước tiên sâu sắc liếc nhìn Phó Quan một cái, mới chậm rãi nói tiếp:"Mà ba phát hiện, mỗi lần nhắc đến con nó vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-do-so-huong/1099417/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.