" Ninh đạo hữu lời nói thực nhiều, ngài không cảm thấy sao?" Chung Ly khô khan đáp. 
Ninh Thương nghe vậy khoé môi rũ xuống, cuối cùng vẫn biến nó thành nụ cười:" Chung đạo hữu yên tâm, Cao Ninh Hiên đang ở Ninh gia trị thương, sẽ không thể ra ngoài." 
Nàng liếc qua Tần Xuyên sắc mặt, thấy vị sư tỷ này thoáng hiện sát ý liền đáp: 
" Ninh gia có khách quý, liền không dám thêm nữa làm phiền. Ta tính khí không tốt, sẽ làm Ninh gia khách quý khó chịu." 
" Đủ rồi." Châu Vĩ Thành cắt đứt Ninh Thương muốn giải thích. 
" Ninh thiếu chủ hơn hết vẫn là trở về đi. Muội muội ta không thích ngươi, không cần quá mặt dày la liếm." Âm thanh của Châu Vĩ Thành rất lớn lập tức kéo đến sự chú ý của mọi người. 
"..." Ngài nói, không chỉ hắn mà đến ngài muội muội cũng phải nghẹn lời. 
Ninh Thương nghe vậy nặng nề nhíu mày, nhìn chằm chằm Châu Vĩ Thành." Châu thiếu chủ nói chuyện như vậy thật sẽ khiến người khác hiểu lầm." 
" Thẩm Ly." Không khí căng thẳng đột nhiên bị một âm thanh cắt ngang. 
Nguyên Tĩnh vừa bước vào liền lập tức phát hiện người nàng ngày đêm mong nhớ. 
" Thẩm Ly?" Châu Vĩ Thành cùng Nguyên Thương đồng loạt cất tiếng. 
Chung Ly khoé miệng giật giật, cuối cùng trước ánh mắt chăm chú của mọi người nàng mỉm cười:" Họ cha cùng họ mẹ, kêu ta như thế nào đều được." Xin lỗi sư phụ, người liền tạm trở thành mẫu thân ta đi. ( Sư phụ nữ chính kêu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-di/3563926/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.