" Bé gái ngươi tên gì?" Ngồi bên cạnh nàng một người tinh thần quắc thước, tuổi trẻ nam tu. Nhưng nghe cách xưng hô liền biết người này thọ niên hẳn là cao hơn nàng rất nhiều. 
" Ta kêu Chung Ly, còn ngài quý danh nhưng là?" 
" Suỵt, danh không cần biết, gọi ta Mục lão là được." 
Chung Ly gật đầu, không tiếp tục nói chuyện. 
Trên cao, Châu gia chủ chắp tay cùng hai vị nguyên anh kỳ, không biết là đang nói chuyện gì? Dù sao cũng không để bên dưới người nghe thấy. 
Đang chăm chú quan sát, bên tai Chung Ly xuất hiện âm thanh thì thầm: 
" Gốc cây thần dược kia bị cướp đi, tứ đại thế gia cùng hoàng tộc đều không có được nó. Tiểu bối tham gia đấu giá hội hẳn rất rõ." 
Nàng lắc đầu, chỉ biết nữ đấu giá sư trước đó còn hoạt bát tươi cười đã bị ngọn lửa lập tức cắn nuốt. Chiến đấu cùng tranh giành phía sau, nàng tiểu con kiến đến sống lưng cũng không thẳng nổi, sao có thể biết. 
" Ta không biết." Tu vi tương tự lại vẫn luôn mồm kêu nàng tiểu hữu, bé gái. Nàng lại không phải Châu gia tộc nhân, có nên thân thiết kêu bằng bối phận như vậy? 
" Thật không thú vị." Hắn nghe vậy lắc đầu, lại không cùng nàng tiếp tục giao lưu. 
Chung Ly thở ra một hơi, thân thể đều đang đau đớn biểu tình nhưng vẫn một mực lặng im chịu đựng. 
" Đông Khơi thành địa bàn, lại có thể để người ngoài làm càn?" Lão giả râu tóc bạc phơ bỗng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-di/3563047/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.