Trúc Phong chưa chết, hắn đôi mắt không thể tin tưởng nhìn nàng: 
" Ngươi...ngươi muốn tàn sát đồng môn..." 
Chung Ly kiếm hơi chút dùng lực, máu tươi chảy càng lúc càng nhiều, nhỏ từng giọt xuống nền đất. 
Trúc Phong há mồm, sau đó khuôn mặt lập tức thay đổi cảm xúc. Hắn cười khẩy đối diện nàng: 
" Ngươi từ khi nào phát hiện?" 
" Ta sao? Từ lúc ngươi xuất hiện liền đã biết!" Thật ra nàng cũng không quá chắc chắn. Đến khi người này vì kể chuyện tự lộ đuôi cáo nàng mới dám khẳng định mà ra tay. Trúc Phong theo như Tần Xuyên đánh giá luôn là người trầm ổn, đến khi nàng chứng kiến hắn bị vây công, dù cận kề cái chết, kích động cũng sẽ không để mất đi tính cách thường ngày. Hơn nữa đọc một quyển du ký có thể trả lời chắc chắn như vậy? Giống như hắn chính là người trong sách. 
" Kín kẽ như vậy ngươi vẫn có thể phát hiện. Đáng nhẽ ta nên chọn tên nhóc còn lại." 
Chung Ly cau mày nhìn hắn, người này ngu ngốc hay là quá ngây thơ, trong đầu suy nghĩ nhưng kiếm trên tay lại tiến càng sâu vào động mạch chủ, hắn vẫn thản nhiên cười ha ha mà chẳng có chút đau đớn, nàng buông tay. 
Trúc Phong, không phải nói là kẻ đang điều khiển Trúc Phong nhân cơ hội lập tức lẩn trốn. Chung Ly mặc kệ kẻ này biến thành một luồng khói đen nhảy khỏi người Trúc Phong, chớp mắt đã biến mất không tăm tích. 
Nàng ngồi xuống dùng đan dược giúp đồng môn cầm máu, trong đầu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-di/3465303/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.