Chung Ly để xua tan hàn khí đã ngồi yên đả toạ, linh khí chậm chạp bao vây lấy hàn khí đẩy nó từng chút rời khỏi thân thể nàng. 
Thời gian trôi qua dài đằng đẵng, đan điền linh khí cũng gần như hao không nhưng hàn khí bao trùm khắp thân thể vẫn chẳng mấy thuyên giảm. 
Cảm nhận khắp người vì rét lạnh mà không thể đả toạ khôi phục nàng liền ngoảnh đầu nhìn về phía suối băng. Thuỷ liên tục lưu động vậy mà vẫn có thể sinh thành hàn độc. 
" Nơi đây ắt có bảo vật." Chung Ly hơi ngước mắt suy đoán. 
Rút ra hắc kiếm nàng liền một lần nữa nhảy xuống suối băng. 
Rét lạnh nhanh chóng bao trùm, thân thể mất đi cảm giác trôi nổi trong thuỷ. 
Thuỷ nơi này thật sự khác biệt, nàng ở trong làn nước lại nhẹ tựa lông hồng. Nói không quá nếu không có hắc kiếm ở bên mình e rằng Chung Ly đã bị đẩy nổi khỏi mặt nước. 
' Cảm giác giống như trọng thuỷ.' thầm nghĩ. 
Hắc kiếm lúc này trầm nặng vô cùng, cánh tay phải của Chung Ly nắm lấy nó dần bị tóm xuống đáy nước. 
Nàng chịu đựng hàn khí, mở rộng thần thức quan sát xung quanh. 
Suối sâu như vậy, nói đây là một dòng sông ai cũng liền tin, xung quanh thần thức có thể phát hiện toàn vô sinh vật, chính là chỉ có thuỷ cùng thuỷ. 
Đang lúc thất thần suy nghĩ, chân nàng đã chạm đến đáy. Nhìn lên phía trên, ánh sáng sớm biến mất hoàn toàn, xung quanh tối đen chỉ có duy nhất cảm giác 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-di/3465302/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.