Buổi chiều của vài hôm sau, khi tiết học cuối kết thúc, Tô Mịch mở cửa bước ra ngoài.
Vừa đến sân trường, trùng hợp sao lại gặp cả bọn Tiểu Bạch đứng đó, còn có mấy vị sư huynh khoa kiến trúc.
Tô Mịch cúi đầu, rất muốn tìm một đường khác để đi.
Mấy ngày hôm nay, cô luôn trong tâm trạng buồn bã, bởi vì là chuyện của Khải Tư và anh hay sao.
Bọn họ đã chính thức kết giao rồi, cô còn ở đây mà đau lòng gì nữa.
Đứng đằng xa, cô nhìn thấy Khải Tư và anh, bọn họ không đứng gần nhau.
Phải rồi bọn họ là đang trong mối quan hệ bí mật mà, hôm đó Khải Tư đã có nói với cô, sao cô lại dễ dàng quên được chứ.
Cứ tưởng bọn họ sẽ không thấy mình, vừa định chuồn lẹ thì Tiểu Bạch và Hiểu Lôi đã gọi tên cô thật to.
Tô Mịch bất đắc dĩ cũng phải quay đầu, giả vờ mỉm cười đi lại.
Vừa bước lại gần, Tiểu Bạch đã nhìn cô hí hửng , " Này Tiểu Mịch, bọn mình là đang đợi cậu đấy ".
Thì ra bọn họ là cố ý đứng đây chờ sẵn cô rồi, cho nên khó trách được lại nhìn thấy nhau như vậy.
Tô Mịch hơi khó hiểu, ngạc nhiên hỏi lại , " Có chuyện gì sao ?"
Cô bạn Hiểu Lôi của cô mặc dù đang đứng cạnh sư huynh Trần Tầm nhưng cũng không hề tỏ ra e ngại, nhanh nhảu lên tiếng , " À, bọn mình là định cùng nhau đi ăn gì đó , rồi còn tụ tập ca hát nữa, cậu có muốn đi hay không ?"
Tô Mịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dau-den-cuoi-van-cu-thich-anh/147974/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.