Xe dừng trước ngỏ nhà.
"Nhiên Nhiên, có cần tôi đưa vào không?" Tử Đằng tay cầm vô lăng, quay đầu lại nhìn y, y vội xua tay lắc đầu.
"Ơ...không cần đâu, nãy giờ ngồi trên xe chợp mắt một lúc tôi đã khỏe lại rất nhiều, thật ngại quá, ngay khi tìm được công việc mới, tôi nhất định trả tiền lại cho cậu." nói mạnh miệng cho lắm, không ngờ vừa bước xuống xe thân thể y đã loạng choạng mém té.Y cố gắng gượng lại không để cho hắn nhìn thấy cái bộ dáng yếu đuối này của y.
Lê từng bước chân nặng nề trên con đường mòn đầu ngỏ, cho đến khi khuất sau cái lùm cây râm bụt, y mới ngồi xuống đất, tay bụm chặt lồng ngực, theo khe lá râm bụt trên bờ rào nhìn ra con đường cái. Y thấy chiếc xe của hắn đang chậm lăn bánh rời đi, hình ảnh trước mắt nhòe nhạt dần, khiến y thở không nổi nữa, cứ ngồi như thế không biết trải qua bao lâu, y mới hồi sức lại mà đi vào nhà.
Vừa đặt chân lên bệ cửa, đứa em họ của y đã nhảy phóc ra, tay cầm thanh kiếm bằng nhựa chém loạn xạ vào người y "Hú a...Xem tuyệt chiêu của ta đây, xoẹt...xoẹt...hú a!"
Bị chém bất ngờ có chút đau rát da thịt, y vươn tay ngăn thanh kiếm nhựa của nó lại, dở khóc dở cười.Hết siêu nhân bắn súng, giờ đến kiếm hiệp bay nhảy, nó là con khỉ nhỏ học vẹc trong cái màn hình ti vi trắng đen mười bốn inch sao, xem đâu liền bắt chước đó. Thật là hiếu động tinh nghịch.
"Nhiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dang-toi-tang-rieng-em-tinh-yeu-bat-tu/2759909/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.