*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chu Khuynh Cơ nghe Bạch Dĩ Hiên nói vậy thì trong lòng ngập tràn vui sướng, cô cuối cùng cũng danh chính ngôn thuận bước chân vào cửa Bạch gia. Nhu tình ngước lên nhìn Bạch Dĩ Hiên mới nhận ra anh chưa hề liếc mình lấy một cái, trong lòng ả có chút bất mãn. Nhưng sẽ không lâu đâu, một ngày không xa, ả nhất định sẽ tống cổ Chu Tử Đằng ra khỏi tầm mắt anh.
-- Được rồi. Đã để các vị vất vả. Chúng ta dừng ở đây. -- Bạch Thừa Húc nhẹ giọng cất lời, nói rồi ông đứng dậy chậm rãi rời đi. Riêng ông cảm thấy, cuộc họp hôm nay thật khiến Bạch gia xuống cấp, lại đi bàn về một người phụ nữ. Đám râu ria kia lại ngỏ ý muốn "trù" cháu trai ông chết mới gấp gáp cần người nối dõi, thật quả là "ếch ngồi đáy giếng", không biết trời cao đất dày. Chủ ý của bọn hắn, lão già này lẽ nào không biết. Người cười sau cùng mới là người thắng cuộc, cứ đợi đấy.
Người chủ trì đã đi, các vị giáo chủ khác cũng không nấn ná lại làm gì. Mấy phút sau cả sảnh họp đã không còn đông đủ như trước, chỉ còn lại Bạch Dĩ Hiên mặt vô cảm ngồi trầm ngâm, Bạch Sở Viên đứng phía sau thườn thượt thở dài, Lương Kỷ Khiên cũng không biết làm gì ngoài chắt lưỡi rẻ rúng, còn Chu Khuynh Cơ thì vẫn một bộ dáng hiền thuận không dám cất bước. Bỗng nhiên, Bạch Dĩ Hiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dang-khong-no-lan-hai-khong-con-la-nu-phu/561694/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.