Lời Chu Khuynh Cơ vừa ngạo nghễ nói ra rúng động mọi người ở đây thật mạnh. Ngoại trừ các giáo chủ đã biết trước chuyện này ra thì ai nấy đều tỏ vẻ bất ngờ, người người nghi hoặc nhưng cũng hân hoan hi vọng về chuyện người thừa kế. Duy chỉ có Bạch Dĩ Hiên, nét mặt anh đã sa sầm lại, xung quanh anh tỏa ra hàn khí đáng sợ khiến kẻ khác phải rùng mình. Lời anh lạnh lẽo như từ cõi Chết vọng lên:
-- Đừng lộng ngôn.
-- Em không có!
Chu Khuynh Cơ vội trưng một bộ dáng vô tội, khóe mắt liễu chợt ươn ướt sương mai. Mặc dù khi đối diện ánh mắt sắc lạnh của Bạch Dĩ Hiên, ả cảm thấy áp lực nhưng nghĩ đến đứa trẻ mình đang mang trong bụng, ả dõng dạc khẳng định:
-- Đứa bé trong bụng em mang dòng máu của ngài, không hề giả dối. Em xin thề, lấy cả tính mạng ra chắc chắn, dù có xẻ thịt lóc xương em cũng dám khẳng định, đứa bé này là con của ngài!
Lời lẽ vô cùng hùng hồn, ánh mắt vô cùng kiên định, Chu Khuynh Cơ tự tin hơn bao giờ hết. Các vị giáo chủ khác thấy Chu Khuynh Cơ một bộ dáng chắc nịch như vậy, hoài nghi cũng tan đi một nửa. Duy chỉ có Bạch Thừa Húc là im lặng không nói gì, còn Bạch Dĩ Hiên, đôi mắt anh đang trào sóng cuồn cuộn, anh lạnh lùng trầm giọng:
-- Cô nghĩ mạng sống của cô với tôi đáng giá? Qua lại với biết bao nhiêu tên, cô nghĩ tôi sẽ tin cô?
-- Anh không tin em? -- Chu Khuynh Cơ nghe vậy tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dang-khong-no-lan-hai-khong-con-la-nu-phu/561693/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.