Chương trước
Chương sau
PHIÊN NGOẠI 2
*** Thứ tình yêu được tạo dựng nên từ nỗi đau của người khác, sẽ sụp đổ trên hạnh phúc của chính nó...
-- Vi Yên, chẳng phải em đã nói luôn yêu anh sao? Em lại làm người yêu của hắn?
-- Ngạo Quân, xin lỗi... Em thật rất yêu anh... Chỉ là gia đình em cần sự đầu tư tài chính từ anh ta... Chỉ một năm thôi, Ngạo Quân, chờ em....
....
-- Ngạo Quân, em rất thích anh, chúng ta quen nhau có được không?
-- Tử Đằng, anh mới lập nghiệp. Chưa muốn yêu đương.
-- Không sao, em sẽ chờ.
....
-- Vi Yên! Chẳng phải em đã cùng anh tốt nghiệp ngành y sao? Sao bây giờ em lại lấn thân vào showbiz?
-- Ngạo Quân, em xin lỗi! Em muốn mọi người biết đến tên em... Em muốn họ hân hoan em, ngưỡng mộ em... Em muốn sống trong ánh đèn hào quang chứ không muốn khóa mình lại trong ánh đèn giải phẫu.
-- Giới Showbiz, có rất nhiều quy tắc ngầm...
-- Ngạo Quân, đừng lo. Em yêu anh, như vậy là đủ rồi, phải không?
....
-- Ngạo Quân, con cũng đã 27 tuổi rồi! Mẹ muốn có cháu bồng!
-- Tử Đằng, chúng ta đính hôn đi.
....
-- Anh à, em muốn vai diễn đó, anh là đạo diễn, cho em vai diễn đó đó đi! Người ta đã làm anh sướng nãy giờ, anh không thể trở tay nhaaa!
-- Được rồi, vật nhỏ Vi Yên. Chỉ cần theo anh, em muốn gì cũng được!
....
-- Cái gì? Tử Đằng, cậu đính hôn với Ngạo Quân sao?
-- Vi Yên, đừng có bất ngờ đến nỗi hét lên như thế chứ! Chúc phúc cho tụi tớ đi, bạn yêu!
....
-- Có vỉ thuốc triệt sản nào mà không gây tác dụng phụ mà có vẻ ngoài như thuốc bổ không?
-- Cô à, đó là hàng cấm... Tiệm thuốc chúng tôi...
-- Một đêm với tôi thì thế nào, không chê chứ anh giai?
-- Thuốc của cô đây!
....
-- Tử Đằng, đây là thuốc bổ hàng nhập về hiếm tớ mua tặng cậu này! Cậu uống đều trong vòng một tuần thì cơ thể sẽ khỏe mạnh miễn dịch! Mau mau, tớ muốn làm mẹ đỡ đầu của đứa bé!-- Cảm ơn cậu Vi Yên. Uống thuốc này sẽ bổ người sao?
-- Đúng thế! Kiên trì không bỏ ngày nào trong vòng một tuần!
-- Vi Yên, cậu thật tốt!
.....
-- Đây là cái gì vậy?
-- Là thuốc bổ Vi Yên tặng cho em. Cô ấy cho em để em bồi bổ cơ thể, hàng hiếm đấy! Nhưng em thấy anh hay tăng ca thì cần thứ này hơn nhiều!
-- Ồ là của Vi Yên đưa sao?
-- Đúng vậy!
-- Được! Vậy cứ mỗi tối hãy pha cho anh uống! Thuốc của Vi Yên đưa cho, nhất định là rất tốt rồi. Tử Đằng, em thấy không, cô ấy thật chu đáo!
--... Đúng vậy ạ! Cô ấy muốn em... mau mau có bé con để bồng...
-- Tử Đằng, anh chưa sẵn sàng. Đi ngủ đi!
--... Vâng ạ...
....
-- Ngạo Quân, anh còn yêu em không?
-- Còn! Tất nhiên là còn, Vi Yên!
-- Vậy sao anh lại đính hôn với cô ta?
-- Anh chỉ đính hôn với cô ta thôi... còn kết hôn, là em!
-- Thì ra là thế! Yêu đương vụng trộm, cũng thú vị đấy!
-- Yên Yên, em thật quái gở. Lại đây, đêm nay anh sẽ khiến em kêu khản cổ họng...
.....
-- Anh thường xuyên về nhà muộn suốt hai tháng này, có khi sáng mai mới về... Ngạo Quân...
-- Bệnh viện rất nhiều việc.
-- Ngạo Quân, lúc nãy mẹ vẫn hối thúc em chuyện sinh con... Em cũng thấy kì lạ, hai ta vẫn quan hệ với nhau rất đều đặn nhưng em vẫn chưa thụ thai. Em tới bệnh viện kiểm tra thì kết quả em rất bình thường... Em nghĩ anh cũng nên...
-- Ý em bảo tôi vô sinh?
-- Em chỉ là muốn...
-- Em thôi đi! Em mang bệnh lại sợ sệt mà đổ lên tôi sao?
-- Ngạo Quân! Em không có ý đó! Em thật sự không có mắc bệnh. Chúng ta vẫn nên...
-- Thôi đi! Nếu tôi mắc bệnh vậy đứa con trong bụng của Vi Yên thì sao? Em muốn níu kéo nên mới làm trò đúng không?
-- Em đã bảo là không phải... Gì cơ...Anh... nói gì cơ? Đứa con... đứa con của anh... với Vi Yên...
....
-- Sao anh có thể làm thế với em? Đồ tàn nhẫn! Em đã dành cả tuổi trẻ, cả nhiệt huyết của mình để yêu anh. Tình yêu 10 năm em dâng hiến cho anh chỉ đáng một tờ giấy hủy hôn sao?-- Tử Đằng, xin lỗi.... Đứa bé sinh ra không thể không có cha! Vả lại em cũng không thể sinh con được nên..
-- Nên... Tất cả là lỗi của em sao? Ngạo Quân, em không cầu xin từ anh tình yêu? Em chỉ muốn anh đối với em có một cái gọi là tình nghĩa... Một người em yêu nhất... một người em tin nhất... Hai người, tại sao?
-- Tử Đằng... đừng làm cả hai khó xử! Dù gì hai người cũng là bạn thân từ nhỏ... Em muốn tài sản, muốn bồi thường gì anh sẽ cho em...
-- Vậy trả lại em 10 năm thanh xuân đi...
....
-- Con khốn! Tao đã tin tưởng mày, mày lại tằng tịu với hôn phu của tao!Con khốn! Sao mày có thể hủy hoại tao như thế?
-- Mày không biết sao? Chân thành quá mức là một cái tội mà tin người quá vội là một cái ngu! Mày mới là đồ khốn! Ngay từ thuở nhỏ, ánh hào quang đều dành lên người mày. Luôn là Tử Đằng xinh đẹp nhất, tài năng nhất, phong cách nhất! Mày có biết đi bên mày tao cảm thấy thế nào không? Như là một con ngốc làm nền cho mày vậy! Giờ thì hết rồi, danh tiếng là của tao, tiền tài là của tao, cả anh ấy nữa! Mày có biết không? Thuốc bổ mà tao đưa mày, thực ra là thuốc làm mày triệt sản đó! Thứ đàn bà không thể sinh đẻ như mày, mau cút đi!
-- Vi Yên! Đồ khốn! Mày là bạn tao mà, đồ khốn! Tại sao? Tao đã luôn coi mày là bạn! Tại sao?
-- Bỏ bàn tay bẩn thỉu của mày ra khỏi mặt tao! Tuần sau tao sẽ kết hôn với anh ấy! Mày cút đi!
.....
-- Hai người đã muốn ở bên nhau, được, tôi thành toàn cho hai người!
....
-- Vi Yên, đã nửa năm rồi em chưa ra thăm mộ cô ấy....
-- Quân à! Cái bụng to vậy rồi cứ bắt em đến mấy bãi tha ma! Muốn ma nhập vào con sao? Cô ta cũng chết quách rồi! Đừng nhắc đến cô ta nữa, xui chết đi được! Mau mau tới đấm bóp cho em đi! Mỏi nhừ cả người này.
-- ... Được...
.......
-- Vi Yên, xem này! Là một bé gái rất dễ thương! Em có muốn bế nó không?
-- Anh ẵm nó ra xa chỗ khác đi! Nó làm em bực bội chết đi được! Vết sẹo mổ này thì làm sao em có thể quảng cáo bikini đây? Mau cho gọi người tới tập em giảm cân đi! Thật phiền phức!
-- ... Được...
.....
-- Con đang khóc inh ỏi đòi sữa thế này! Em còn ngồi đó thảnh thơi trang điểm sao?
-- Anh la lối cái gì! Đêm nay có buổi họp báo, em tất nhiên phải để ý đến hình tượng của mình rồi! Đem con nhỏ đó ra xa chỗ khác đi, ồn ào quá! Đừng làm hỏng tâm trạng của em, sự nghiệp em đang phất lên như diều gặp gió! Em không rảnh để lo mấy chuyện này đâu!
-- Em là một người vợ mà nói thế sao? Có người mẹ nào như em không? Từ lúc sinh ra tới giờ anh chưa thấy em bồng con một lần, cả tên con còn không buồn gọi! Sự nghiệp còn quan trọng hơn cả gia đình sao?
-- Im hết đi! Thật nhức đầu! Tránh ra, trễ giờ ra mắt của em rồi!
-- Vi Yên, em thay đổi!
....
-- Cô là phận con dâu, tại sao cứ suốt ngày bỏ bê gia đình như thế! Con khóc đòi mẹ suốt ngày mà cô còn có hứng đi tiệc sao? Cái nhà này từ khi cô về chẳng lấy một ngày bình yên! Chẳng bù cho Chu Tử Đằng, không hiểu con trai tôi rước cô về làm gì!
-- Tử Đằng! Tử Đằng, lúc nào cũng là Tử Đằng! Ả ta đã chết rồi! Bà cũng bớt miệng mồm đi! Bà cùng cái con nhỏ đang bồng trên tay kia tránh ra đi! Để tôi xuống dự tiệc, họ đang chờ!
-- Hỗn láo! Cô dám nói vậy với tôi sao? Lần nào cũng đi đêm, không biết đã lăng loàn với bao nhiêu loại đàn ông! Đồ hư thân mất nết!
-- Bà già lắm mồm này! Tôi nhịn bà đủ rồi! Tránh ra!!!!
-- Aaaaaaa...
......
-- Chuyện gì đã xảy ra? Vi Yên! Tại sao mẹ và con lại thành ra thế này? Sao tay em lại bị rách thế kia?
-- Em... em... không biết... Mẹ... mẹ ẵm con xuống nhà dưới... thì không may... trượt chân té... Em... em không làm gì cả... Em không có làm gì cả!
-- Em cũng đi cầm máu rồi sẵn khám luôn đi! Anh sẽ lo chuyện ở đây.
-- Vâng! Vâng... Em đi... Em đi!
-- Người nhà bệnh nhân xin vào đây!
-- Là tôi? Có chuyện gì không bác sĩ?
-- Tôi cần hai người thật bình tĩnh! Người phụ nữ kia đã bị chấn thương ở đầu, tuổi già sức yếu không chịu nổi va chạm. Có lẽ sẽ sống đời sống thực vật nửa đời sau. Còn đứa trẻ được người bà che chở nên chỉ bị xây xát dẫn tới xuất huyết. Hiện tại cần được truyền máu.
-- Chẳng phải lúc nãy đã lấy máu của tôi rồi sao?
-- Máu của anh không khớp với máu đứa bé.
-- Gì cơ? Ngài có nhầm không? Đứa bé là con tôi, sao lại không trùng nhóm máu với tôi? Các người làm ngành y mà lại ẩu tả thế sao?
-- Cậu gào lên cái gì, đã vô sinh thì làm sao mà có con! Chúng tôi làm ăn rất cẩn thận! Không có chuyện chẩn đoán sai! Hai người không có quan hệ huyết thống!
-- Ông... ông nói cái gì....? Tôi... tôi vô sinh? Tôi... không thể có con...? Đứa bé kia không phải con tôi?
-- Chúng tôi rất tiếc.... Còn nữa, cậu nên đi xét nghiệm luôn đi. Y tá vừa mới gửi tôi hồ sơ xét nghiệm của vợ cậu. Cô ấy bị nhiễm HIV.
....
-- Cút khỏi đây! Vi Yên! Cô cút khỏi đây cho tôi! Cô đã cắm lên đầu tôi bao nhiêu cái sừng rồi? Cô đã dan díu với bao tên để mang cái mầm HIV thế kia? Cút! Cút khỏi đây! Ôm con của cô cút khỏi nhà tôi! Đi xin mấy thằng cô đã ngủ cùng giúp! Cút khỏi đây!
-- Ngạo Quân! Anh không thể làm vậy với em... HIV vẫn có thể ngăn tạm thời mà... Em, là em lầm lỡ, em muốn dấn thân vào ngành giải trí nên mới qua đêm với họ... Người em yêu vẫn là anh mà...
-- Đem thứ tình yêu dơ bẩn của cô đi đi! Sao? Mang bệnh nên cô bị ruồng rẫy rồi sao? Sắc đẹp rời cô đi, danh vọng bỏ cô lại nên cô mới biết đường bò về sao? Cô cút ngay! Cút khỏi cuộc sống của tôi....
-- Ngạo Quân! Em không muốn làm ăn mày! Em không muốn chết, Ngạo Quân!
....
-- Mẹ, là con bất hiếu để cô ta làm mẹ thành ra thế này. Trước kia, có Tử Đằng, mẹ vẫn luôn cười rất tươi, ngôi nhà ta ngày nào cũng rất vui.... Là con ngu muội, không biết trân trọng... Mẹ à, gieo gió gặt bão... Con hại chết cô ấy... nên con mới bị trừng phạt thế này... Hãy để con dành cả quãng đời còn lại chăm sóc cho mẹ.... Xin lỗi, mẹ... Xin lỗi, Tử Đằng...Xin lỗi...
^^^ Bạn nào trước kia bức xúc thay cho Tử Đằng thì giờ đã thỏa mãn chưa nào?^^^
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.