Phía trước nó và hắn... là một ngôi mộ. Trên ngôi mộ đó có hình của một cô gái đang cười rất tươi. Cô gái đó mái tóc màu vàng và đôi mắt màu xanh dương tuyệt đẹp. Phía dưới tấm ảnh là dòng chữ:
Tên: Vương Kim Tuyền ( Ninh Kim Tuyền)
Ngày sinh: 01/01/ABCD
Ngày mất: 01/01/DCBA
- C- chuyện này... là sao? Tuyền... con bé đã...?!- nó lắp bắp
- Tuyền... cô ấy mang họ Vương?- hắn
- Anh chị... đang nhắc đến em... đấy à??- giọng của Tuyền bỗng nhiên vang lên ở phía sau nó và hắn khiến cả 2 người đều giật mình, đồng loạt quay lại
Nó và hắn giật mình quay lại... thì thấy
Tuyền đứng đó. Khuôn mặt của cô trắng bệch, trên tay cầm một bó hoa, chiếc váy màu trắng đã bị màu đỏ máu vấy bẩn
- E- em... em đã chết.. r- rồi sao?- nó hỏi, giọng hơi run
- Đúng rồi đó chị, Dao Dao- giọng Tuyền có vẻ buồn
Xem ra, bây giờ dù cô có là ma thì nó và hắn cũng không sợ cô cho lắm, lúc đầu Tuyền dọa nó và hắn mốt phen khiến hai người chết khiếp, nhưng khi nhìn Tuền như thế thì nó và hắn không còn sợ nữa
- Em... sao lại mang họ Vương? Không phải em là con gái nhà họ Ninh sao?- hắn hỏi
- Anh 2... em là em gái song sinh của anh đây, em mang họ Ninh chỉ vì em được họ nhận nuôi sau khi bị thấy lạc anh và pama thôi- Tuyền khóc
- Em là... Vương Kim Tuyền? - Vâng, em là Vương Kim Tuyền, Bảo Bối của anh đây!!
- Bảo Bối...!!!- Hắn chạy tới ôm Tuyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tieu-thu-sieu-quay-va-tu-dai-hoang-tu-lanh-lung/4324154/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.