Lúc này trong phòng bệnh viện cô vừa tiễn Hàn Thiếu Lăng về thì nhận được điện thoại của Vi nói Băng bị bắt cóc, cô nháo nháo lo lắng không yên nhưng Vi bảo cô hãy ở lại chăm sóc Phong để bọn nó lo, đừng kích động, mà cô càng sốt ruột, chân không vững khuỵu xuống ghế, cô khóc thút thít tự trách sao bản thân vô dụng,hai tay ôm lấy mặt cô cúi gập đầu vào chân mình, chìm đắm trong đống suy nghĩ vẩn vơ, cô đêm qua không có ngủ cô sợ Phong tỉnh giấc mà cô không phải người đầu tiên gặp anh...nên không có đêm nào cô ngủ nổi, cứ nhắm mắt lại trằn trọc lo lắng.Giờ khắc này cô khóc có chút mệt mỏi liền ngủ thiếp đi mất, trong lúc ngủ vẫn nhíu mày đầy lo sợ.Mà lúc này Phong nghe thấy tiếng thút thít của cô, cơ hồ từ một nơi tối tăm trong tiềm thức tỉnh dậy, trong tiềm thức tối mù mịt có duy nhất một ánh sáng loé lên, phía xa xa có cô, nó, tất cả mọi người vẫy tay với anh, đều nở một nụ cười,trong mỗi giấc mơ anh đều nghe thấy tiếng cô khóc, ý thức anh đã dần hồi phục từ lâu, đã ý thức và nghe được động tĩnh xung quanh, anh cuối cùng cũng có thể tỉnh lại từ hố đen đó.Nhìn cô đau lòng khóc thút thít, trái tim anh đau nhói:
- Em đã vất vả rồi....
Phong bế Linh lên giường nằm xuống cứ thế ôm lấy cô, Linh cảm nhận hơi ấm thả hắt xuống, nhiệt độ cơ thể tăng lên cô bất ngờ ngẩng đầu, lúc này cảm giác vỡ oà, cô nằm trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tieu-thu-dai-tai-va-tu-dai-hoang-tu-luu-manh/1733965/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.