Minh nắm tay Băng ra phía sau trường,Băng vẫn im lặng đợi hắn lên tiếng,đang quẩn quanh trong suy nghĩ,nó vẫn lê từng bước đi theo sau hắn thì đột nhiên Minh đứng lại,nó đụng trúng mặt vào lưng hắn thì Minh quay phắt lại ôm chặt lấy nó:
- Bà xã...em phải tin anh...
Hai tay ôm chặt lấy tấm lưng mỏng manh của nó,hắn cúi xuống áp cả khuôn mặt điển trai vào vai nó,hít lấy hít để hương thơm nhè nhẹ an toàn,Băng thấy hành động như vậy của hắn cũng biết hắn đang có cảm giác thiếu an toàn,nên đưa bàn tay mềm mại,nhỏ bé ôm lấy tấm lưng khẽ run của hắn,nhẹ nhàng nói:
- Ngoan nào...em tin anh mà!Từ bao giờ anh trở nên yếu đuối như vậy hả?Cái người cao cao tự đại lần đầu em gặp đâu rồi?Hửm?
Minh ngẩng đầu nhìn khuôn mặt xinh đẹp đang mỉm cười dịu dàng,đúng nụ cười của nó chỉ dành cho hắn thôi,nó cũng chỉ dành cho hắn mà thôi,đặt nụ hôn uống trán nó:
- Bà xã...anh sợ em nghĩ lung tung,lần trước...thời điểm đầu đó chúng ta còn khá nhiều xích mích....anh nhớ em và anh đã cãi vã vì chuyện này,giờ anh cũng sợ lắm,anh không muốn cãi nhau...
Nó xoa nhẹ khuôn mặt hắn,hiện tại nhìn đầy bất an,lo lắng có vẻ người con gái đó đúng như cô đoán là mối tình đầu kia,đoạn đối thoạn trước của nó và hắn hiện ra đúng hơn thì là tranh cãi,khi đêm đó ngủ đột nhiên hắn gọi tên cô ta làm nó tức giận vô cùng quát tháo:"Không phải anh đêm nào cũng kêu tên cô ta sao?Có quyền gì trách cứ tôi?"nhưng trải qua nhiều chuyện như vậy,cả hai đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tieu-thu-dai-tai-va-tu-dai-hoang-tu-luu-manh/1733951/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.