Đang chìm trong giấc ngủ êm đềm, Linh bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, cô khó chịu với lấy điện thoại, ngái ngủ mà đặt lên tai nghe:
- Ai đó?
Đầu dây bên kia là giọng người con gái có chút yếu ớt:
- Là tôi...Lương Ngọc!Cô hiện tại có thể đi chọn váy cưới với tôi không?
Linh tỉnh ngủ, nhíu mày, trong người tức giận muốn chửi thề, "con mẹ nó cô ta bị điên hay gì, thân thiết gì đâu, đây là đang ra oai phủ đầu với cô à":
- Tôi nói cô nghe này,chúng ta thân thiết lắm sao?Cô ngày ngày gọi điện làm phiền chọc tức tôi, muốn tôi đi chọn váy cưới cho cô và vị hôn phu của tôi à?Con mẹ nó, cô nghĩ vì Phong ở đó mà tôi không dám làm gì cô sao?Đừng có mà gọi điện chọc phiền tôi,không thì đừng trách tôi sao nặng tay!
Cô tức giận ném điện thoại sang một bên rồi tắt máy, Lương Ngọc lướt qua điện thoại, ánh mắt hung ác tay gắt gao nắm chặt cái điện thoại vẫn nhìn vào số đó cô ta cảm nhận được sự khác lạ của Phong, anh chuyển sang phòng khác cũng liền không để cô ta đụng chạm, thường ngày sẽ quan tâm cô ta nhưng nay liền biểu hiện vô cùng tế nhị, xa cách, Lương Ngọc không cam lòng, nụ cười nham hiểu cay tức,rồi nhanh chóng bấm một dãy số lạ:
- Đi theo cô ta, gây ra vụ cướp đồ giết người...tiền thưởng giờ tôi sẽ chuyển cho anh!
Người đàn ông có giọng cợt nhả vang lên bên điện thoại:
- 50 triệu một mạng người!Nếu không thì thôi...Tôi nói cô nghe, giết người không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tieu-thu-dai-tai-va-tu-dai-hoang-tu-luu-manh/1733941/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.