Trong một căn nhà nhỏ ở khu chung cư ẩm ướt,bên giường là một cô gái đang ngủ, mặc trên mình bộ đồ cũ có chút bẩn,nằm im lìm như nàng công chúa trong câu chuyện cổ tích chìm vào giấc ngủ sâu đang đợi hoàng tử đến đánh thức,mái tóc dài xoã xuống che gần hết khuôn mặt xinh đẹp, sắc mặc trắng bợt, đôi môi hồng nhạt cho thấy cô gái đang rất ốm yếu, đôi mắt khẽ run rẩy dường như trong tâm trí có tiếng người liên tục gọi cô thức dậy, mi tâm rung động mãnh liệt, cô mở mắt nhìn lên trần nhà nhỏ hẹp, vội ngồi dạy, trong lòng bất an, nhìn ngó một lượt xung quanh thì lúc này có một người phụ nữ khoảng chừng 50 tuổi đi vào mang theo một bát cháo, thấy cô ngồi dậy vội vàng chạy lại đỡ:
- Cô gái...cô tỉnh rồi sao?Cô đã ngủ hơn 1 tuần trời rồi!Trong người cô giờ thế nào rồi?
Linh chớp đôi mắt tròn xoe, vẫn nhìn một cách dị thường, rồi chợt nhớ ra gì đó:
- Bác gái...tôi ổn!Bác có thấy một người con trai đi cùng cháu không?Giờ anh ấy ở đâu rồi ạ?
Người phụ nữ nhìn cô sốt ruột có chút chột dạ rồi đáp:
- Tôi không biết...
Linh cuống cuồng trong lo sợ, cô sờ người mình, điện thoại đã mất, giờ tìm Phong ở đâu cô cũng không biết, cô chỉ nhớ khi thoát được ra khỏi căn nhà đó, bị đám người của Hàn Lâm, Hàn Kiệt lục soát, cô và Phong liền chạy trốn đến sau lưng núi và mệt quá ngất đi...Tỉnh lại thì ở lại đây, cô nhìn vẻ mặt chột dạ của người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tieu-thu-dai-tai-va-tu-dai-hoang-tu-luu-manh/1733920/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.