Mặc Di Nhiễm Dung gật gật đầu, tùy ý hắn đem mình ôm vào trong lòng.
Sau khi tất cả mọi người đều rời đi, Liên Kiều thở dài một hơi.
"Nói đi, tiểu nha đầu, chuyện gì?"
Cung Quý Dương một mực nhìn Liên Kiều, thân thể dựng lên hai tay khoanh lại.
Liên Kiều trừng mắt, hai mắt cực to nhìn chằm chằm Cung Quý Dương ——
"Oa? Làm sao anh biết tôi có việc tìm anh nha?"
Cung Quý Dương cười khổ một tiếng: "Em đem tất cả mọi người đuổi đi, để lạimình tôi, không khó đoán ra em có chuyện cần tôi giúp!"
Liên Kiều dùng ánh mắt cực kì sùng bái nhìn Cung Quý Dương, cuối cùng hoan hô một tiếng: "Tôi thật sự không có nhìn lầm anh!"
Cung Quý Dương nhún nhún vai, nhìn bộ dáng Liên Kiều muốn cười nhưng vẫn nhịn xuống, "Nói đi, có chuyện gì?"
Nụ cười trên khuôn mặt sau câu này ảm đạm hẳn, cô bĩu môi nói rằng:
"Vừa nãy anh Ngạn Thương nhận điện thoại, là cái tên rụng hố - hãm hại kiagọi tới, hắn ta nói —— hắn ta nói bên Mỹ có chuyện gấp cần xử lí, chonên phải về Mỹ!"
Liên Kiều nói khiến Cung Quý Dương không hiểu ra sao, tên trong rụng tại hố-hãm hại?
"Người trong miệng em có phải —— Hoàng Phủ Ngạn Tước?"
"Ừ, hắn về Mĩ!" Âm thanh Liên Kiều rầu rĩ, dường như có chút không vui.
Cung Quý Dương cười ha ha: "Hắn về Mỹ quả thực bình thường, chẳng lẽ cònmuốn vĩnh viễn ở lại Hongkong cùng em cái nha đầu điên này sao?"
Liên Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tai-phiet-gap-go-nhan-vat-lon-hang-ty/2066068/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.