Cung Quý Dương nuốt một chút nước miếng, hắn đem ngọn nến để ngay trướcngực, tuy rằng hắn không biết thi thể đó nhìn hắn cái gì, nhưng bị mộtquái vật nhìn chằm chằm như thế thật khiến người ta không dễ chịu tínào.
Hắn lại nhìn Mặc Di Nhiễm Dung, cô vẫn ngồi giữa những ngọnnến như cũ, miệng lẩm bẩm cái gì đó, cái tờ giấy hình người đang cháykhông ngừng bay vòng vòng, sương khói càng ngày càng đậm.
Thi thể hoàn toàn đứng lên, giống cái cái xác không hồn n chậm rãi đi về phía trước đi, không gian tràn ngập không khí quỷ dị.
Dường như cảm nhận được ánh nên tồn tại, nó bắt đầu hướng phía Mặc Di NhiễmDung từng bước một đi lên phía trước, mỗi bước đi, trên mặt đất lưu lạimột vết máu...
Cung Quý Dương thấy vậy, rất muốn mở miệng nhắcnhở Mặc Di Nhiễm Dung, nhưng thấy cô vẫn ngồi trong đám nến cháy khôngsứt mẻ, liền yên lặng theo dõi diễ biến, sợ chính hắn lên tiếng sẽ phátan trận pháp của cô.
Thi thể tru lên một tiếng, giống như mộtcon dã thú bị thương, ngay lúc nó đến gần ngọn nến, đột nhiên toàn thângiống như bị phải bỏng lập tức nhảy ra, sau đó lại phát ra một âm thanhphẫn nộ.
Thấy không tới gần được người phụ nữ kia, thi thể bắtđầu dời điểm, nó nhìn quanh bốn phía, dừng lại ở hướng của Cung QuýDương đang đứng.
Ông trời ơi! Nó muốn lại đây sao?
Cung Quý Dương nao nao, quả nhiên, cỗ thi thể kia giống như là cùng hắn tâm linh tương thông, từng bước hướng hắn đi tới.
Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tai-phiet-gap-go-nhan-vat-lon-hang-ty/2066067/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.