Ngày phát hiện ra bí mật của Tần Ngạn cũng chính là ngày kỉ niệm ba năm kết hôn của chúng tôi.
Anh ta đã đi công tác nửa tháng.
Sáng sớm tôi đã nhận được điện thoại của Tần Ngạn, anh ta nói đã xuống máy bay..
Nhưng mãi đến 6 giờ chiều, anh ta mới ôm một bó hoa hồng trắng lớn về nhà.
Tôi đang nằm cuộn tròn trên sofa, mơ màng như sắp ngủ.
Bó hoa còn mang theo bọt nước chìa ra trước mặt tôi, tôi mở to mắt, đối diện với ánh mắt đầy lo lắng của Tần Ngạn.
Anh ta nhìn thoáng qua lọ thuốc trên sofa, môi mím lại:
“Không phải bác sĩ đã nói tình trạng gần đây của em đã tốt hơn, có thể thử dừng thuốc sao?”
“…Hôm nay em mới uống.”
Tác dụng của thuốc làm tôi buồn ngủ, tư duy cũng không nhanh nhạy.
Lấy lại tinh thần, tôi thấp giọng hỏi: “Không phải anh xuống máy bay từ sáng à? Sao bây giờ mới về nhà?”
Tần Ngạn khựng lại một chút, tránh né ánh mắt của tôi.
Quay đầu đi dọn dẹp hộp thuốc trên bàn trà.
“Công ty có chút việc, anh đến đưa hồ sơ quan trọng rồi bị bọn họ giữ lại để mở họp.”
Anh ta đưa bó hoa tới trước mặt tôi, cong mắt cười: “Này, để đền bù nên anh đã mua tặng em một bó hoa đây.”
“Anh đi tắm cái đã, lát nữa chúng ta ra ngoài ăn cơm, anh còn mua cả vé xem phim rồi.”
Tiếng nước ào ạt vang lên trong phòng tắm.
Tôi buông bó hoa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cuu/2678544/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.