*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Không chút lưu luyến đi xuyên qua một hành lang, Tiết Mật đi tới cốc khẩu.
Vừa ngầng đầu đã thấy một thanh y nam tử đứng đợi trên cầu cẩm thạch, cười không chút để ý nhìn nàng, dường như đã chờ nàng từ rất lâu.
Tiết Mật vừa thấy người nọ, mặt bỗng lạnh xuống, trong lòng thầm nghĩ, lại là Cảnh Trung Lưu, thật là âm hồn không tiêu tan. Nhưng rất nhanh liền bình ổn tâm tình, từng bước đi qua cầu, đi lướt qua người nọ.
“Phải đi sao?” Nhìn thoáng qua, tầm mắt Cảnh Trung Lưu vẫn hướng về phía trước, hỏi.
Nghe câu hỏi, Tiết Mật dừng bước, không quay đầu lại, “Như thế nào, ngươi muốn ta ở lại sao?”
Nghe vậy, nam tử cười nhạo một tiếng, “Lưu ngươi? Có thể a, chỉ cần ngươi có thể đợi mà đi xuống dưới!”
Thật sự là không vừa ý một tí lời nói của hắn, nàng rốt cuộc nghĩ không thoáng chỗ nào, mà cùng hắn tại đây nói vớ vẩn! Tiết Mật cho cái xem thường, tiếp tục đi về phía trước.
“Hy vọng về sau ngươi cũng không cần quay lại, nơi này không có ai hoan nghênh ngươi.” Thanh âm nam tử có chút lãnh đạm.
Nghe hắn cảnh cáo, Tiết Mật đột nhiên quay đầu lại nhìn, thật sự là khinh người quá đáng, “Ngươi rốt cuộc có biết là ngươi có bao nhiêu chán ghét không!”
“A, thì tính sao, người khác thích hay ghét ta chưa bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-nu-phu-dao-hoa-kiep/2106860/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.