- Đi tìm hòn đảo nào ở gần đây cái đã.- Bạch tiền bối đặt Đậu Đậu và tiểu hòa thượng lên lưng của con cá voi kia, lại ném Kình Bát qua một bên khác, sau đó vỗ nhẹ con cá voi.
Khiến con cá voi mới vừa chuẩn bị lặn xuống đáy biển chuẩn bị suy ngẫm về cuộc đời của mình đành phải bắt đầu hành trình một lần nữa….
….
Con cá voi lớn rẽ nước lướt sóng trên mặt biển, tìm kiếm nơi dừng chân.
Tống Thư Hàng thấy Đậu Đậu và tiểu hòa thượng mãi mà không cục cựa gì: - Ồ, Bạch tiền bối, Đậu Đậu và tiểu hòa thượng có chuyện gì thế?
Đậu Đậu và tiểu hòa thượng đều mở to mắt, nhưng không nhúc nhích gì, hai đứa này có khi nào ngoan ngoãn như thế đâu.
Sau khi nghe thấy Tống Thư Hàng hỏi thì Đậu Đậu lập tức dùng ánh mắt mong ngóng nhìn về phía hắn, đôi mắt tròn xoe đáng yêu giống như biết nói.
Tiểu hòa thượng cũng như thế, đôi mắt đen láy nhìn về phía Tống Thư Hàng, còn chớp mắt liên tục, trong ánh mắt đầy vẻ nịnh nọt - Hắn còn đang sợ Tống Thư Hàng sẽ đánh cho hắn són cả cớt ra quần, đặc biệt là lúc này hắn căn bản không có sức phản kháng.
- Không có gì, hai đứa nó trúng một loại tiểu pháp thuật tương tự như thôi miên thôi, tuy rằng ý thức vẫn đang tỉnh táo, nhưng thân thể lại không thể nào cục cựa được, chừng hai ngày nữa là hết ấy mà.- Bạch tiền bối thản nhiên nói - dùng bản lĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/3161691/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.