- Vậy sao? - Tống Thư Hàng sờ cằm, đoán thử: - Sau khi nhặt lại được một cái mạng, nghe thấy vết thương nghiêm trọng cỡ này chỉ cần vài tháng là có thể khôi phục mà còn sốc nặng hôn mê bất tỉnh cơ á? Vậy xem ra chắc cô ấy có chuyện gì gấp lắm cần phải làm rồi? Nên khi nghe mình cần mấy tháng mới khôi phục được thì mới quýnh quánh lo lắng mà hôn mê chăng?
- Thư Hàng sư huynh thông minh hơn người.- tiểu hòa thượng nịnh nọt với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Từ sau khi Tống Thư Hàng không đánh nó són cả cớt ra thì hình như quan hệ giữa tiểu hòa thượng và Tống Thư Hàng đã thân thiết hơn rất nhiều.
Trong lúc hai người đang nói chuyện thì Đậu Đậu mới chạy về: - Bạch tiền bối vẫn còn chưa bế quan xong, Thư Hàng, ngươi có hỏi rõ lai lịch của cô gái váy đen này chưa?
- Còn chưa kịp hỏi han gì thì cô ấy đã kích động ngất tiếp rồi.- Tống Thư Hàng nhún vai: - Hay là ta lại dùng thêm một trì dũ thuật cho cô ấy nữa nhé? Để cô ấy tỉnh lại rồi chúng ta hỏi?
- Thử đi, nếu như cô ta tỉnh lại lần nữa thì hỏi kỹ thân phận với lai lịch của cô ta đã, sau đó tốt nhất là bảo cô ta viết thêm tờ di chúc đi. Cô ta bị thương nặng quá rồi, không biêt tới khi nào Dược Sư mới đến đây. Lỡ như Dược Sư tới muộn cô ta đột nhiên ngủm thì sao? - Đậu Đậu nói.
Tuy rằng lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/3161688/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.