Chương trước
Chương sau
Khi tà ma chuột Hamster nghe Tống Thư Hàng nói vậy thì lập tức vui vẻ nói:

- Thật ư?

Tống Thư Hàng:

-?

Sao tự dưng khi mình từ chối lời khiêu chiến của nó thì nó lại vui vẻ thế nhỉ? Chẳng biết trong này có hiểu lầm gì không nữa?

Tà ma chuột Hamster vui vẻ nói:

- Nếu vậy thì tốt quá rồi.

Nói xong, nó bèn vươn tay hất nhẹ một cái. Một đại trận hình cung xuất hiện bao trùm lấy Tống Thư Hàng và tà ma chuột Hamster.

Cái không gian này đúng là ‘Không Gian Lôi Đài Chiến Đấu” mà tà ma chuột Hamster kia từng kéo Tống Thư Hàng vào trong lần khiêu chiến trước kia. Đó là một không gian dị thứ nguyên sử dụng một lần.

Tống Thư Hàng nói:

- Mợ nó!

Con tà ma Chuột Hamster này có hiểu tiếng người không thế, ông đây từ chối mà!

Tà ma chuột Hamster nói:

- Tiếp theo, chúng ta hãy đánh một trận đi!

- Đánh cái con khỉ. Ta từ chối yêu cầu quyết đấu của ngươi rồi mà!

Tống Thư Hàng tức giận gào to, vừa gào vừa xoay người đối mặt về chỗ Bạch tiền bối:

- Bạch tiền bối, các vị tiền bối, mau giúp ta!

Lần trước, khi Tống Thư Hàng rơi vào “Không Gian Lôi Đài Chiến Đấu”, Bạch tôn giả đã dùng sức mạnh không gian đưa Lưu Tinh kiếm vào trong, cứu Tống Thư Hàng ra ngoài.

Tà ma chuột Hamster nói với vẻ đắc ý:

- Vô ích thôi, bây giờ không ai có thể nhìn thấy ngươi đâu. “Không Gian Lôi Đài Chiến Đấu” dùng lần này đã được chủ nhân của ta thăng cấp rồi, ngoại trừ ngươi ra thì không có ai có thể cảm ứng được nó. Thực ra từ khi ta tới gần ngươi thì bạn của ngươi đã không thể nhìn thấy chúng ta rồi!

Lần này vừa xuất hiện thì tà ma chuột Hamster đã kích hoạt một trận pháp mà chủ nhân cho. Dưới sự bảo vệ của trận pháp, trừ phi tu vi đạt tới kiếp tiên cửu phẩm, nếu không thì đừng hòng nhìn thấy nó.

Nói cách khác, trong mắt các đạo hữu “Nhóm Cửu Châu số 1”, Tống Thư Hàng vốn đứng ở đỉnh Tử Cấm đã đột nhiên biến mất tiêu, nhanh gọn còn hơn cả dịch chuyển không gian.

Tà ma chuột Hamster lại hí hửng nói tiếp:

- Hơn nữa, thật ra ngươi có đáp ứng lời khiêu chiến của ta hay không cũng thế. Dù ngươi không đồng ý đi chăng nữa, một khi khi ta kích hoạt không gian chiến đấu này rồi kéo ngươi vào trong thì quyết đấu đã bắt đầu. Trừ khi ngươi không chống cự, đứng yên tại chỗ để ta tẩn cho một trận.

Tà ma chuột Hamster phất áo bào trắng của mình, tiếp đó trịnh trọng rút trường kiếm tăm xỉa răng của mình ra, làm dáng ngầu lòi rồi nói:

- Tuy đã từng giới thiệu một lần rồi, nhưng ta vẫn giới thiệu lại lần nữa cho ngươi biết. Kiếm này tên là Thi Phong, là bảo kiếm tứ phẩm hiếm có. Thân dài 6,47cm, trọng lượng nặng 0,5g. Đừng có thấy nó nhỏ mà khinh! Nó chính là lợi khí khó tìm trong thiên hạ, có thể dễ dàng xé rách chân nguyên hộ thể của tu sĩ tứ phẩm như ngươi!

Tống Thư Hàng:

- …

Tà ma chuột Hamster hất cằm nói:

- Quyết đấu đi, Tống Thư Hàng! Rút bảo đao ngươi ra. Cho dù người dùng loại phòng ngự cấp bậc ngũ phẩm lúc trước thì ta cũng không ngại đâu. Lần này Thiên Ngoại Phi Ma ta đây chắc chắn sẽ đánh nát bét cái mai rùa phòng ngự kia của ngươi!

Tống Thư Hàng đáp:

- Cái loại phù bảo ấy ta đã dùng hết từ lâu rồi.

- Thật đáng tiếc, ta vốn đang định thử nghiệm kiếm thuật của ta trên hộ phù ngũ phẩm của ngươi một phen.

Tà ma chuột Hamster giờ trường kiếm tăm xỉa răng lên, đâm đâm tới trước rồi nói:

- Đến đi, đến đi! Không có loại phù bảo chết tiệt đó thì càng thích hợp cho chúng ta đánh một trận ra trò.

Xem ra trận chiến này không thể nào tránh được, Tống Thư Hàng đau khổ xụ mặt.

Tà ma chuột Hamster nói:

- Không cần bi quan như thế đâu! Nếu ngươi có thể thắng ta… À không đúng, ngươi không hề có cơ hội thắng ta cho nên dù ngươi có thể đánh thắng ta hay không, chỉ cần ngươi và ta đánh xong trận này thì ta sẽ lập tức tặng cho ngươi một món quà.

Tống Thư Hàng nói:

- Ta không có hứng thú với món quà của ngươi!

- Vậy đừng dong dài nữa, chúng ta bắt đầu quyết đấu đi!

Tà ma chuột Hamster lười lải nhải. Nó giơ kiếm trong tay lên, chân dùng bộ pháp vô cùng cao minh xông về phía Tống Thư Hàng, khi còn ở giữa hư không thì đã đâm một kiếm.

Kiếm thế cũng không nhanh, nhưng thanh kiếm tăm xỉa răng kia lại đang biến ảo vị trí liên tục. Mỗi lần biến ảo, mũi kiếm đều nhắm vào điểm yếu trí mạng của Tống Thư Hàng.

Chân Tống Thư Hàng thi triển thân pháp Quân Tử Vạn Lý Hành, thay đổi vị trí trong phạm vi nhỏ. Nhưng mũi kiếm tăm xỉa răng kia cũng thay đổi theo, luôn mang đến cảm giác nguy hiểm cho Tống Thư Hàng.

Tà ma chuột Hamster tự phối âm cho mình:

- Thiên Ngoại Phi Ma! Chịu chết đi!

Một kiếm này đúng là rất lợi hại. Tống Thư Hàng có cảm giác làm thế nào cũng không tránh được. Giống như toàn bộ cơ thể đều bị kiếm thế bức bách, mặc người giày xéo.

Tống Thư Hàng lấy bảo đao Bá Toái từ trong túi thu nhỏ một tấc ra.

Diệp Tư thầm hỏi Tống Thư Hàng:

“Thế nào rồi? Ngươi có đỡ được một kiếm này không?”

Tống Thư Hàng thành thật đáp:

“Không thể đỡ được, kỹ thuật của chiêu này rất cao siêu. Hơn nữa ta cũng thua nó một đại cảnh giới. Trừ khi ta xuất hoa sen ra hút nó thành chuột khô… Nhưng nếu làm vậy thì con chuột này sẽ chết chắc!”

Tà ma chuột Hamster là thuộc hạ của Bạch tiền bối two, nể mặt Bạch tiền bối two, Tống Thư Hàng cũng không thể giết nó được.

Diệp Tư hỏi:

“Nhưng đối phương cũng không hề có sát ý, ngươi có muốn nhân cơ hội này luyện tập kỹ xảo chiến đấu không?

Tống Thư Hàng:

“Không cần!”

Hắn và tà ma chuột Hamster này cũng chẳng có gì để đánh. Hơn nữa nếu Tống Thư Hàng muốn luyện kỹ xảo chiến đấu thì cũng có cách để luyện, không cần phải đi kiếm độ thuần thục từ con chuột kia.

Quan trọng hơn hết, Tống Thư Hàng mong tìm ra được được cách phá giải Thiên Ngoại Phi Ma này hơn kiếm độ thuần thục nhiều.

Kỳ thật giao lưu bằng ý thức chỉ là việc xảy ra trong nháy mắt.

Diệp Tư cười nói:

“Cho nên….”

Tống Thư Hàng đáp:

- Để ta cho ngươi được kiến thức kỹ năng mới của ta một chút nhé. Thuật Ba Đầu Sáu Tay!

Trước khi lợi kiếm tà ma chuột Hamster đâm tới, có hai chiếc đầu xinh đẹp và hai đôi tay xuất hiện từ chỗ bả vai của Tống Thư Hàng.

Khuôn mặt Diệp Tư và mỹ nhân có nốt ruồi kia cùng xuất hiện. Đồng thời, một bàn tay mảnh khảnh nhận lấy Bá Toái từ tay Tống Thư Hàng.

Diệp Tư cười nói:

- Ta không rành đao pháp mà.

Nói xong, Diệp Tư cầm bảo đao Bá Toái, đột nhiên chém ra một đao ở góc độ hết sức xảo quyệt.

Cô không sử dụng đao pháp gì, thuần tuý là nhanh tay lẹ mắt tìm được nhược điểm trong kiếm thuật của tà ma chuột Hamster rồi chém một đao tới.

Keng!

Một kiếm gần như hoàn mỹ của tà ma chuột Hamster bị chặn lại… Không chỉ thế, cơ thể của tà ma chuột Hamster bị một cỗ lực lượng cực mạnh từ trên bảo đao Bá Toái truyền tới hất bay ra ngoài.

Tà ma chuột Hamster vội vàng kêu to:

- Chít chít chít chít~~~~~

Cơ thể nó đập mạnh lên vách “Không Gian Lôi Đài Chiến Đấu”, bị vách tường năng lượng chặn lại, ngã nhào ra đất.

Tống Thư Hàng cười toe toét nói:

- Ngươi thua rồi!

Tà ma chuột Hamster giận dữ:

- Ta không phục! Ba Đầu Sáu Tay ngươi dùng là cái quỷ gì vậy?

Tống Thư Hàng xoay bảo đao Bá Toái trong tay một cái, thản nhiên đáp:

- Đây chính là thuật Ba Đầu Sáu Tay độc môn của ta, do ta khổ sở luyện ra, ngươi không phục cái gì chứ?

Tà ma chuột Hamster chớp chớp mắt:

- Thật là thuật Ba Đầu Sáu Tay độc môn à?

Tống Thư Hàng đáp:

- Ngươi sợ à?

- Sợ cái con khỉ! Chẳng qua chỉ là pháp thuật tà môn mà thôi, hãy xem ta phá nó đây!

Tà ma chuột Hamster giận dữ đáp lại rồi cầm trường kiếm tăm xỉa răng của mình vọt về phía Tống Thư Hàng, miệng hô to:

- Thiên Ngoại Phi Ma!

Bốp!

- Chít chít chít chít ~~~ Tức quá, tức quá, tại sao Ba Đầu Sáu Tay của ngươi lại có sức mạnh cấp bậc ngũ phẩm chứ?

- Sợ chứ gì?

- A a a a, sợ cái con khỉ ấy, Thiên Ngoại Phi Ma!

Bốp!

- Chít chít chít chít ~~~





- Thiên Ngoại Phi Ma!

Bốp!

- Chít chít chít chít ~~~



Cứ lặp đi lặp lại như thế.

Dù Thiên Ngoại Phi Ma mà tà ma chuột Hamster thi triển tinh diệu cỡ nào thì khi vọt tới trước mặt Tống Thư Hàng cũng sẽ bị cánh tay nắm bảo đao Bá Toái của Diệp Tư chém một nhát.

Bốp!

Sau đó chuột hamster đáng thương lập tức bị đánh bay, ngã phịch trên đất.

Diệp Tư nói:

- Phiền thế, còn chưa chịu thua nữa à?

Cũng có phải chơi trò đập chuột đâu, bị đánh bay nhiều lần như vậy rồi, chẳng lẽ con hamster này vẫn không lĩnh ngộ được điều gì sao?

Tà ma chuột Hamster cả giận:

- Chết tiệt, tiếp tục đi! Lần này Thiên Ngoại Phi Ma của ta chắc chắn có thể đánh trúng cơ thể ngươi! Xem Thiên Ngoại Phi Ma (bản nâng cấp) của ta đây!

Diệp Tư hỏi:

- Ta có thể làm thịt nó không?

Tống Thư Hàng đáp:

- Thôi, đánh đến khi nó không thể cục cựa là được rồi. Nếu đánh chết thì ta không biết phải ăn nói thế nào với Bạch tiền bối two đâu.

Diệp Tư gật đầu.

Vì thế, khi tà ma chuột Hamster lại xông tới, Diệp Tư bèn quát khẽ một tiếng.

Bốp!

Lần này, Diệp Tư dùng lực càng mạnh hơn. tà ma chuột Hamster bị đánh bay vút lên trời.

- Thiên Khấp Chi Kiếm!

Diệp Tư khẽ quát xong thì lập tức dùng đao làm kiếm, đâm liên tục chín kiếm về phía tà ma chuột Hamster ở phía trên.

Kiếm khí do Diệp Tư đánh ra quả thật sáng như đèn pin, bộc phát dài hơn mười thước. Chín kiếm đánh ra, kiếm nào cũng chém trúng người tà ma chuột Hamster.

Phịch ~~

Tà ma chuột Hamster rơi xuống đất. Lần này nó không thể đứng dậy được nữa.

Trên thực tế, nếu không phải Diệp Tư khống chế tốt lực độ thì một chiêu Thiên Khấp Chi Kiếm đó đã đủ thái tà ma chuột Hamster thành hạt lựu rồi.

- Chít chít chít chit!

Tà ma chuột Hamster ngã trên đất lăn lộn cả buôi vẫn chưa thể bò dậy được. Nó bèn thở dài nói:

- Ngươi thắng rồi!

Tống Thư Hàng đáp:

- Nếu vậy thì ngươi giải trừ không gian lôi đài này đi.

- Đợt chút, đợi ta thở cái đã!

Tà ma chuột Hamster nói vậy rồi móc một đốm sáng nhỏ màu đen trên người nó ra. Đó là một hạt sen.

Nó ném hạt sen cho Tống Thư Hàng rồi nói:

- Cho ngươi đấy.

Tống Thư Hàng hỏi:

- Cái gì đây?

Tà ma chuột Hamster suy yếu nói:

- Long Ma dược tề ngươi đưa khiến chủ nhân của ta rất hài lòng. Đây là quà đáp lễ… Hạt giống ‘Tà Liên’, một loại thực vật sinh trưởng tại thế giới Cửu U. Sau khi dùng nó thì ngươi có thể nhận được một ‘tà thuật’. Ngoài ra nó còn có thể khiến năng lực ‘tự lành’ của ngươi mạnh hơn.

Tống Thư Hàng nhận lấy hạt sen.

Thì ra là thứ này sao.

Lúc ở trạng thái “Đi Vào Giấc Mộng’, Tống Thư Hàng từng nhìn thấy hạt giống ‘Tà Liên’ này. Một thứ cùng chủng loại với ‘hạt giống Quân Tử Kim Liên’ của Nho Gia.

Tống Thư Hàng hỏi:

- Ta từng dùng hạt giống Kim Liên của Nho Gia, lại dùng hạt giống Tà Liên này thì liệu có vấn đề gì không?

Tà ma chuột Hamster đáp:

- Yên tâm đi, không sao đâu.

Tống Thư Hàng nghe vậy bèn nuốt hạt sen vào bụng.

Tà ma chuột Hamster bổ sung:

- Cho dù có vấn đề hẳn cũng sẽ không chết người.

Tống Thư Hàng nói:

- Đậu xanh…

Nói luôn một lần sẽ chết à!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.