Mà cũng lạ, tại sao khi hắn nhận hạt sen Tà Liên chỉ hỏi một câu có ăn được hay không thì đã vội vàng nuốt nó chứ?
Đến tận bây giờ giờ, Tống Thư Hàng vẫn rất cẩn thận trước những thứ mình không biết rõ trong tu chân giới. Nhưng lần này khi lấy được hạt sen Tà Liên kia thì Tống Thư Hàng lại nuốt mất theo bản năng.
Là vì tin tưởng Bạch tiền bối ư? Sau đó chuyển sự tín nhiệm đó đến trên người Bạch tiền bối two sao?
Không thể nào!
Bạch tiền bối là Bạch tiền bối, Bạch tiền bối Two là Bạch tiền bối two, trước giờ Tống Thư Hàng vẫn phân biệt rõ ràng chuyện này.
Cho nên là do hạt sen Tà Liên tỏa ra hương vị hấp dẫn hắn, khiến hắn không kềm được nên nuốt nó giống như người đói thấy thức ăn ư?
Tóm lại thì vẫn là do bản thân hắn quá sơ ý.
Lúc này Diệp Tư sư tỷ đột nhiên khóc lớn, vẻ mặt vô cùng thương tâm:
- Thư Hàng, hu hu hu hu, ngươi không sao chứ, hu hu hu hu ~~~
Tà ma chuột Hamster ngu người.
Nó thấy Tống Thư Hàng đực mặt ra, lại thấy Diệp Tư đột nhiên khóc lớn bèn lo lắng hỏi:
- Này, ngươi không sao chứ?
Chắc không phải là hạt sen Tà Liên kia thật sự có vấn đề nên Tống Thư Hàng bị trúng độc đấy chứ?
Tống Thư Hàng đáp:
- Chắc là ta không sao đâu.
Khi nuốt hạt sen Tà Liên kia vào, Tống Thư Hàng thấy đắng ngắt như nuốt phải hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/3160573/chuong-902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.