“Tiểu Kim sao vậy” ba tháng không gặp, vừa ra đến nơi thì thấy cảnh tiểu Kim nằm trong vũng máu, tình trạng lại trong như sắp chết đến nơi, thân rắn thì biến lớn nhưng thân thể đầy vết nức, “đây là làm sao a.” Kỳ Phong thật sự hoảng sợ.
Kỳ Phong lao đến ôm lấy thân rắn hắn không biết làm gì ngoài truyền linh lực cho tiểu Kim cả, nhưng hắn truyền bao nhiêu linh lực cũng như muối bỏ biển, Kỳ Phong lúc này thật rất muốn khóc.
“Phong nhi, ta không sao, chỉ là muốn đột phá thôi.”
“Có thấy ai đột phá mà thê thảm như ngươi không?”
Nội tâm Xà Vương Huyên cười khổ không biết nên giải thích như thế nào với Phong nhi cả.
“Ta biết, ngươi là vì không muốn tranh linh khí với ta nên cố chịu đựng có phải không” không phải hỏi mà là Kỳ Phong hắn là hoàn toàn khẳng định. Ôm chặt lấy thân rắn Kỳ Phong thổn thức “ngươi…cái con rắn ngốc nghếch này.”
Kỳ Phong nghĩ mà sợ, “nếu như hắn còn không có tĩnh lại vậy…” thật sự Kỳ Phong cũng không dám nghĩ tiếp nữa.
“Phong nhi mau đưa ta vào Tử Hồ”
Xà Vương Huyên là sẽ không nói cho Kỳ Phong biết hắn là truyền một phần linh lực của mình cho Kỳ Phong cộng với xà thể tái sinh còn rất yếu, lần tái sinh này cũng là lần hắn phục hồi tu vi chậm nhất a.
Khi Kỳ Phong đột phá nhìn cảnh tượng kinh tâm động phách này hắn theo quán tính không kìm chế được mà hấp thu linh khí tới khi giật mình tỉnh lại hắn mới nhận ra mình là đang đoạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-chi-gioi/1384400/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.