🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trong Dục Hợp Uyển, Khương Tự đang ở trong viện rải đầy ánh nắng dạy A Hoan nói chuyện.



Mới vừa tròn một tuổi A Hoan đã biết kêu hai chữ, một chữ là “Nương”, một chữ là “Ngưu”, cố tình lại chưa gọi được “Cha”.



Vì thế, vị làm cha nào đó không biết đã tìm Nhị Ngưu phiền toái bao nhiêu lần.



Khương Tự ngẫm lại không đành lòng, không có việc gì sẽ dạy A Hoan kêu “Cha”.



“A Hoan, cha ——” Khương Tự chỉ chỉ khẩu hình.



Tiểu A Hoan nghiêng đầu liếc nhìn mẹ ruột một cái, trong cái đầu đơn thuần tràn đầy nghi hoặc: Đây rõ ràng là nương, không phải cha mà.



Cảm thấy không đúng, tiểu nha đầu tự nhiên không kêu, quay đầu nãi thanh nãi khí với chó lớn đang ghé vào chân tường hóng mát, kêu: “Ngưu ——”



Nhị Ngưu vừa nghe, phe phẩy cái đuôi nhảy nhót chạy tới.



Úc Cẩn tới vừa hay nhìn thấy một màn như vậy, lập tức sắc mặt tối sầm, đi ra phía trước im hơi lặng tiếng đẩy Nhị Ngưu ra.



A Hoan nhìn phụ thân đại nhân, miệng méo xẹo oa oa khóc lớn.



Khương Tự bất đắc dĩ liếc trắng Úc Cẩn một cái, dỗi nói: “Có dáng vẻ của người làm cha tí được không, dấm của Nhị Ngưu chàng cũng ăn.”



Mặt Úc Cẩn càng đen.



Có thể không tức giận sao, khuê nữ đến nay không biết kêu cha, lại biết kêu “Ngưu”.



Khương Tự không để ý tới người nào đó, dỗ A Hoan nín khóc rồi giao cho Nhị Ngưu, lúc này mới đi đến bàn đá dưới tàng cây.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081579/chuong-802.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tự Cẩm
Chương 802: Ứng đối
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.