Trong giếng vốn chôn cành khô đất chết bị bới lên, hai cái hốc mắt đen thui đâm thẳng vào mắt Lỗ Vương.
Con ngươi Lỗ Vương đăm đăm, trong đầu trống rỗng.
Đó là đồ chơi gì vậy?
Nhị Ngưu thấy Lỗ Vương cúi đầu dò xét mãi vẫn không nhúc nhích, gâu một tiếng.
Nó phát hiện ra thứ kỳ quái, sao người này lại không có phản ứng gì?
Tiếng chó sủa nhất thời làm Lỗ Vương bừng tỉnh, hắn gần như là trong nháy mắt phản ứng lại đó là thứ gì.
Trong cơn kinh hãi, cơ thể Lỗ Vương nhoáng lên, ngã xuống, may mắn phản ứng mau, một tay bắt được thành giếng.
“Nhị Ngưu, mau hỗ trợ!” Dưới tình thế cấp bách, Lỗ Vương mặc kệ Nhị Ngưu có nghe hiểu hay không, bật thốt xin giúp đỡ.
Nhị Ngưu vội thò qua, ngao ô cắn vào cổ tay Lỗ Vương bám vào thành giếng.
Vốn dĩ không có một ngụm cắn này của Nhị Ngưu, Lỗ Vương bằng vào sức lực của mình rất nhanh là có thể bò lên, nhưng bây giờ kết cục đã rất rõ ràng: Người cao to lưu loát rớt xuống.
Một tiếng kêu thảm thiết kinh thiên truyền đến: “Cứu mạng a ——”
Úc Cẩn vừa chạy tới chợt dừng lại, gọi: “Ngũ ca, huynh ở dưới giếng?”
Đám người Tần vương chạy theo sau nghe được tiếng kêu thảm thiết lắp bắp kinh hãi: “Ngũ đệ ( Ngũ ca) rớt giếng?”
Chỉ có Tương Vương là run rẩy bờ môi không phát ra tiếng, sắc mặt đã là trắng bệch như quỷ.
Tại sao lại như vậy, tại sao lại như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081526/chuong-749.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.