“Ngươi có ý gì?”
Úc Cẩn khẽ cong khóe môi: “Chỉ là nhắc nhở Bát đệ, chớ có nghe người ta lừa gạt vài câu đã nhào về phía trước, bị người bán còn muốn kiếm tiền cho người ta.”
Tương Vương cười lạnh: “Không cần Thất ca châm ngòi ly gián!”
Việc đã đến nước này, hắn không đi theo Tứ ca lăn lộn, còn có thể quay đầu cậy nhờ lão Thất hay sao?
Lúc này dao động, mới là nực cười.
Úc Cẩn cười nhạt: “Nếu Bát đệ coi hảo tâm nhắc nhở thành châm ngòi ly gián, vậy coi như ta chưa nói đi.”
“Buồn cười!” Tương Vương hừ lạnh một tiếng, lướt qua Úc Cẩn đi nhanh vào trong.
Trong sảnh mùi rượu tràn ngập, hủ không không ít.
Chờ Úc Cẩn và Tương Vương trở về, lại uống thêm vài ly, Tề Vương liền nói: “ Thời gian ra ngoài đã không ngắn, cũng nên trở về rồi. Bát đệ, ngươi yên tâm, khi nào rảnh các ca ca lại đến thăm ngươi.”
Tần Vương cũng đặt ly xuống, cười nói: “Đúng vậy, Bát đệ nếu cảm thấy buồn phiền, cứ tùy thời phái người truyền tin cho đại ca là được.”
Chỉ có Lỗ Vương nấc cụt bất mãn nói: “Cứ đi như vậy ức?”
Trò cười của lão Bát hắn còn chưa xem đủ đâu, cứ đi như vậy quá hời cho lão Bát rồi.
Đừng nói lần sau còn tới, cho lão Bát thời gian điều chỉnh, lần sau thích ứng thân phận Quận vương rồi còn chê cười thế nào được?
Lỗ Vương rất có kinh nghiệm trong khoản này, dù sao hắn hiện tại đã dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081525/chuong-748.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.