Hoàng Hậu cười, là nụ cười phát ra từ nội tâm.
Bà thích người thông minh, lúc nên thẳng thắn thì không cần giả bộ hồ đồ.
“Về sau Phúc Thanh phải làm phiền người làm ca ca ngươi quan tâm rồi.”
“Quan tâm muội muội là lẽ đương nhiên.”
Úc Cẩn cùng Hoàng Hậu nhìn nhau cười, không cần phải nhiều lời nữa.
Hai người đạt thành mục tiêu nhất trí là bước đầu tiên, chuyện sau đó cũng không phải dăm ba câu là có thể nói xong.
Ước chừng nửa canh giờ sau Khương Tự cùng Phúc Thanh công chúa quay trở lại.
“Thập Tứ đâu?” Không thấy Thập Tứ công chúa, Hoàng Hậu hỏi.
Phúc Thanh công chúa trả lời: “Thập Tứ muội nói còn có vài chỗ chưa thuê xong, đã trở về rồi.”
Sinh thần Thái Hậu sắp tới, hai vị công chúa chuẩn bị hạ lễ cho Thái hậu đều là thêu phẩm.
Hoàng Hậu cười lắc đầu: “Đứa nhỏ này, còn nói giữa trưa cùng nhau dùng bữa.”
Trong lòng lại khá vừa lòng sự thức thời của Thập Tứ công chúa.
Cứ việc Hoàng Hậu tính tình rộng lượng, cũng không bởi vì việc làm độc ác của Trần mỹ nhân mà ghét ai ghét cả đường đi với Thập Tứ công chúa, nhưng vào thời khắc nào đó vẫn hy vọng không có người ngoài quấy rầy.
Ví dụ như cùng ăn cơm trưa với vợ chồng Yến Vương lúc này đây.
Mắt thấy sắp đến thời gian dùng bữa, Hoàng Hậu phân phó nội thị: “Đi mời Hoàng Thượng tới đây.”
Nội thị đáp vâng, chạy tới Ngự Thư phòng.
Trong Ngự Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081508/chuong-731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.