Phúc Thanh công chúa và Thập Tứ công chúa nghe Cảnh Minh Đế nói xong, không khỏi liếc nhau, mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Cảnh Minh Đế nhân tiện nói: “ Hai đứa các ngươi đi ra ngoài chơi đi.”
Hai vị công chúa phúc thân, cùng nhau lui ra.
Thái Hậu cầm lấy chuỗi Phật châu chậm rãi vuốt ve: “Việc này thật sự có chút bất ngờ, không nghe Hoàng Thượng với Hoàng Hậu nhắc tới ——”
Cảnh Minh Đế cười nói: “Nhi tử vừa có quyết định là lập tức chạy nhanh tới báo tin vui cho mẫu hậu liền, ngài là người thứ hai trong cung trừ Hoàng Hậu ra biết được.”
“Ồ, trừ Hoàng Hậu ra người thứ nhất biết được là ai?” Thái Hậu cười hỏi.
Ý cười rất nhạt, không tới đáy mắt.
“Người thứ nhất là Hiền phi.”
Thái Hậu lắc đầu cười: “Ai gia hồ đồ rồi, chuyện lớn như vậy đương nhiên phải nói với Hiền phi. Bên Tông Nhân Phủ đã biết tin tức chưa?”
Cảnh Minh Đế gật đầu: “Tông Nhân Lệnh đã sửa đổi thông tin của lão Thất, hôm nay lâm triều nhi tử cũng đã nói với bách quan việc này rồi.”
Ý cười bên môi Thái Hậu ngưng trệ trong một chớp, rồi sau đó khôi phục như thường: “Hoàng Thượng thật là sấm rền gió cuốn.”
“Nhi tử nghĩ đến năm đó mẫu hậu thu dưỡng nhi tử trải qua khó khăn trắc trở, liền cảm thấy sự tình làm càng nhanh càng tốt……” Cảnh Minh Đế mang giọng điệu phận làm con tranh công với mẫu thân, rõ ràng muốn được Thái Hậu khen ngợi.
Thái Hậu cũng không làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081504/chuong-727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.