Editor: Khuynh Vũ
Kiếp trước Khương Tự chết trong hành trình cùng Tề Vương phi đến chùa Bạch Vân dâng hương, đến bây giờ nàng vẫn không thể quên được chiếc xe ngựa mất khống chế, cuồng phong bên vách núi, càng không quên được nữ nhân trước mắt cười lạnh gỡ từng ngón tay đang gắt gao bám vào vách núi của nàng, tùy ý để nàng rơi xuống vực sâu vạn trượng.
Nhân tính có bao nhiêu ghê tởm, nhân tâm có bao nhiêu ác độc, nàng đã được lĩnh giáo trên người Tề Vương phi.
Mà lúc trước nàng không xác định được trong chuyện này Hiền phi nổi lên bao nhiêu tác dụng, có tham dự một tay trong đó hay không.
Khương Tự nghĩ vậy, liền nhìn về phía Hiền phi.
Hôm nay, rất nhiều suy đoán dường như đã có thể có được đáp án.
Hiền phi thấy Khương Tự nhìn qua, nhẹ nhàng ho khan một tiếng, ngữ khí suy yếu nói: “ Đi cùng Tứ tẩu ngươi đi, coi như là cầu phúc vì lão Thất, phía Nam cũng không yên ổn……”
Lời này vừa ra, Khương Tự liền âm thầm cười lạnh.
Rất tốt, nàng hiện tại xác định, kiếp trước nàng chết ngoại trừ Tề Vương phi, chắc chắn không thể thiếu Hiền phi trong đó.
Nghe lời này của Hiền phi xem, còn kéo cả A Cẩn vào, đây là sợ nàng cự tuyệt Tề Vương phi sao?
Khương Tự lẳng lặng nhìn Hiền phi, mím chặt môi.
Nói không chừng Hiền phi mới là kẻ chủ mưu.
Đương nhiên, Hiền phi và Tề Vương phi ai là kẻ chủ mưu với nàng mà nói không hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081403/chuong-626.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.