Ý niệm đầu tiên của Hiền phi, là nghĩ biện pháp làm Úc Cẩn hưu Khương Tự.
Nhưng ý niệm này chỉ xuất hiện trong chớp mắt, đã bị bà ta phủ định.
Chỉ cần nhìn lão Thất nhiệt tình với nhà mẹ Yến Vương phi, chỉ sợ dù có đoạn tuyệt quan hệ mẹ con với người làm mẹ là bà ta, hắn cũng sẽ không hưu Khương thị.
Hưu là không có khả năng hưu, nếu như vậy, cũng chỉ còn lại một đường —— Trong mắt Hiền phi lóe lên hàn quang.
Nếu như Khương thị chết thì sao?
Lão Thất mới hai mươi tuổi, cũng không có khả năng vì Khương thị mà thủ cả đời.
Nam nhân à, đặc biệt là người trẻ tuổi huyết khí phương cương, có mấy người có thể nhịn được mãi? Dù lão Thất tình sâu nghĩa nặng với Khương thị, hoãn lại một hai năm không nhắc đến hôn sự cho hắn, hắn chắc chắn sẽ không phản đối.
Lần này, bà ta không thể mặc kệ hôn sự của lão Thất, nhất định phải chọn một người một lòng với bà ta, như vậy mới có thể khuyên lão Thất thân cận với lão Tứ.
Hiền phi càng nghĩ, càng cảm thấy xuất hiện trước mắt chính là một con đường tươi sáng, khóe miệng không tự giác cong lên.
Tề Vương phi mắt lạnh nhìn ánh mắt lạnh băng của Hiền phi, âm thầm đắc ý.
Làm mẹ chồng nàng dâu với Hiền phi nhiều năm, nàng ta quá hiểu vị bà bà này, một khi ngoan độc lên thì tuyệt không do dự.
Bà bà là động tâm tư trừ bỏ Yến Vương phi đi?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081402/chuong-625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.