Mặc cho Úc Cẩn không muốn ra sao, thì Khương Tự vẫn thành thành thật thật theo nội thị vào cung.
Đi vào Khôn Ninh Cung, nội thị vừa mới truyền báo, một người thiếu nữ đã vội vàng ra đón, ngữ khí thân mật: “Thất tẩu, đã lâu lắm không gặp tẩu rồi.”
Ra đón chính là Phúc Thanh công chúa.
Thập Tứ công chúa theo sát phía sau, như người tàng hình không lên tiếng, chỉ hơi phúc thân với Khương Tự xem như lễ gặp qua.
Nàng là người thức thời, biết rõ vào thời điểm này bảo trì trầm mặc là khéo léo nhất.
Phúc Thanh công chúa bước nhanh đi tới, khoác tay Khương Tự: “Thất tẩu mau tiến vào đi.”
Khương Tự chớp chớp mắt.
Lẽ nào Hoàng Hậu triệu nàng tiến cung, chỉ là bởi vì Phúc Thanh công chúa muốn gặp nàng?
Đối với Hoàng Hậu yêu thương nữ nhi tận xương mà nói, chưa chắc không có loại khả năng này.
Khương Tự trong lòng suy đoán, trên mặt bất động thanh sắc theo Phúc Thanh công chúa đi vào.
Hoàng Hậu ngồi ở trong sảnh, thấy Khương Tự tiến vào cũng không đứng dậy, ôn hòa cười nói: “Yến Vương phi tới rồi, mau ngồi.”
“Con dâu gặp qua mẫu hậu.”
“Không cần đa lễ. Là Phúc Thanh nha đầu này cứ nhắc ngươi mãi, bổn cung nghĩ các ngươi chị dâu em chồng hợp ý, nên thân cận nhiều hơn, nên mói gọi ngươi tiến cung, hẳn là không có trì hoãn chuyện trong phủ ngươi chứ?”
Hoàng Hậu nói khá khách khí, Khương Tự tự nhiên đáp lại khách khí: “Trong phủ hết thảy đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081392/chuong-615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.