Trong phòng châm một ngọn đèn, dùng để chiếu sáng cho người đi tiểu đêm.
Trong màn lụa ánh sáng mờ tối, Thái Tử Phi nghênh đón cặp mắt đột nhiên mở ra, nhịp tim nhất thời dừng một nhịp.
“Ngươi không ngủ?” Thái Tử mở miệng, thanh âm buồn bực ở trong màn, so với ôn hòa hai ngày nay dường như có một loại tùy ý quen thuộc.
Loại cảm giác quen thuộc này, làm trái tim dừng đập của Thái Tử Phi bỗng nhiên khôi phục, dồn dập nhảy lên mấy cái.
Trong nháy mắt này, nàng cảm thấy Thái Tử quen thuộc kia đã trở lại.
Thái Tử Phi há mồm, thanh âm có chút khô khốc: “Đột nhiên tỉnh…… Điện hạ sao lại cũng tỉnh?”
“À, hai ngày này thỉnh thoảng hơi đau đầu, liền ngủ không ngon.” Đôi mắt của Thái Tử ở trong màn đêm tối tăm có vẻ có chút sâu thẳm.
Thái Tử Phi đột nhiên cảm thấy buồn bực, ngực tựa như bị chặn một cục đá, đè nặng đến không thở nổi.
Nàng dứt khoát ngồi dậy, đem màn lụa nhấc lên.
Đã là giữa mùa thu, vào đêm liền có chút lạnh lẽo.
Thái Tử khó hiểu nhìn hành động của Thái Tử Phi, hỏi: “Làm gì xốc màn lên?”
“Điện hạ không quen?” Thái Tử Phi liếc nhìn Thái Tử một cái thật sâu, biểu tình trên mặt ở trong bóng tối có chút mông lung, “Trước kia điện hạ thích như vậy.”
“Phải không?” Thái Tử nghe Thái Tử Phi nói như vậy, không nói.
Thái Tử Phi một lần nữa nằm xuống, nghiêng người nhìn nam nhân gần trong gang tấc: “Điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081365/chuong-588.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.