Chương trước
Chương sau
Sự tình phát sinh ở phố Tây, bắt đi Thái Tử chính là nha dịch Binh Mã Tư Tây thành, Thái Tử tự nhiên bị nhốt ở trong nhà lao Binh Mã Tư Tây thành.

Thái Tử và nội thị bị mang ra nhà tù, gặp được Tuần Sát Ngự Sử Tây thành.

Binh Mã Tư Ngũ thành phụ trách bắt người, Ngự Sử Ngũ thành phụ trách thẩm vấn cũng là nằm trong chức trách.

“Các ngươi chính là kẻ gian làm chuyện bại hoại ở Trân Bảo Các dẫn đến bá tánh dẫm đạp vong ba người, thương hơn mười người?” Ngự Sử Tây thành là một người trung niên mặt vuông dài, giờ phút này vô cùng đau đầu, cảm thấy vụ án có chút khó làm.

Hai người làm chuyện bại hoại quy về đồi phong bại tục, nhưng cố tình vì vậy mà gây ra thương vong mạng người, cái này liền hơi khó kết án.

Cũng may còn có Hình Bộ ở trên, sơ thẩm xong thì đưa đi Hình Bộ là được.

Đối với Ngự Sử Ngũ thành mà nói, bản án khó xử lý sau khi trải qua thẩm vấn sơ bộ rồi đưa lên Hình Bộ cũng là việc cần thiết.

“Lớn mật, ngươi dám xưng chủ tử chúng ta là kẻ gian!” Nội thị phẫn nộ trách mắng.

Tiếng nói the thé đặc hữu của nội thị làm Ngự Sử Tây thành sửng sốt, lập tức nhìn nội thị một cái, thấy nam nhân nói chuyện mặt trắng không râu, trong lòng nhất thời trầm xuống.

Không tốt, đây hình như là một vị công công!

Phóng mắt khắp Đại Chu, có thể dùng công công cũng chỉ có hoàng tộc, chuẩn xác mà nói chính là người trong cung, hoặc chính là vương phủ……

Vị trước mắt này nếu là một Vương gia, đó là vạn vạn đắc tội không nổi, nếu là trong cung —— Ngự Sử Tây thành rùng mình.

Vậy đó không phải là vấn đề đắc tội không nổi nữa rồi.

“Bịt kín miệng bọn họ cho ta!” Ngự Sử Tây thành không còn rảnh thẩm vấn nữa, nhanh chóng quyết định ngăn cản khả năng nội thị báo ra thân phận, trong lòng đã lôi chỉ huy Binh Mã Tư Tây thành ra mắng gần chết.

Mấy tên ngu xuẩn này có phải muốn hại chết ông ta không, không hỏi thăm rõ ràng đã bắt người về rồi.

Cũng may còn có Hình Bộ!

Lúc Thái Tử còn chưa kịp phản ứng lại, đã dứt khoát bị trói lại ( mấu chốt là miệng bị bịt kín) đưa đi Hình Bộ.

“Sao còn phải bịt miệng thế?” Quan viên Hình Bộ kinh ngạc.

Lại mục phụ trách áp giải chỉ chỉ đầu: “Hai người này chỗ này không được bình thường lắm, không lấp kín miệng liền thích hồ ngôn loạn ngữ……”

Quan viên Hình Bộ lúc này mới thoải mái, lật xem ghi chép vụ án, cười nói: “Quả nhiên đầu óc có vấn đề, ở chỗ nào xằng bậy không tốt, một hai cứ phải ở cái nơi người đến người đi như Trân Bảo Các ——”

Hình Bộ quan viên nói xong, đột nhiên nhận ra vài phần không đúng.

Người có thể đến Trân Bảo Các xằng bậy, hẳn là có tiền đi?

Có tiền, vậy không gọi là đầu óc không bình thường, mấy vị công tử trong kinh vì tìm kích thích chính là chuyện gì cũng dám làm.

Bằng vào kinh nghiệm, hai người này nói không chừng rất có thân phận ——

“Buông miệng bọn họ ra.”

Miệng Thái Tử cuối cùng được tự do, hít thở từng ngụm từng ngụm.

“Các ngươi là người nào?”

Nếu là con cháu nhà vọng tộc, nhân cơ hội đòi chút tiền bạc cũng không tệ, nói vậy hai người này là không muốn trưởng bối trong nhà biết mình làm ra chuyện xấu.

Còn về Trân Bảo Các dẫm đạp gây ra thương vong, cái này cũng đơn giản, để hai người ngồi thường thêm tiền là được.

Không bồi thường? Vậy ngại quá, chỉ có thể thông báo cho người trong nhà lấy tiền bạc chuộc người thôi.

Quan viên Hình Bộ nghĩ đến có phần chu đáo.
Nếu là án mạng, tự nhiên không thể tùy tiện như vậy, nhưng hôm nay người thương vong là ngoài ý muốn tạo thành, có đường sống rất lớn.

Đối mặt với vấn đề quan viên Hình Bộ ném ra, Thái Tử nhất thời cũng không biết như thế nào cho phải.

Lần trước hắn hai lần báo ra thân phận đều bị chặn miệng, lần này vạn nhất lại chặn miệng tiếp thì làm sao bây giờ?

Lần đầu tiên bị lấp kín miệng đưa đi nha môn Binh Mã Tư, lần thứ hai bị lấp kín miệng đưa đến Hình Bộ, nếu như lại bị lấp kín miệng, chẳng phải là muốn đưa đến trước mặt phụ hoàng luôn sao?

Vừa nghĩ đến đó, trước mắt Thái Tử liền biến thành màu đen.

“Tại sao không nói lời nào? Các ngươi đến tột cùng là người phương nào, mau nói!”

Thái Tử bị hỏi đến trong lòng hoảng hốt, trong cơn vội vàng quay đầu nhìn nội thị, rồi lập tức bổ nhào qua kéo quần nội thị xuống.

Nội thị sững sờ, quan viên Hình Bộ cũng sững sờ theo.

Khi nhìn thấy bên dưới trống rỗng của nội thị, quan viên Hình Bộ giật mình một cái hồi hồn, sắc mặt nhất thời vô cùng khó coi.

Thái Tử hung hăng thở ra: “Nhìn thấy rồi chứ, hắn là nội thị!”

“Ngài là ——”

“Ta là Thái Tử.”

Quan viên Hình Bộ trực tiếp ngã quỵ.

Thái Tử trong lòng vui mừng.

Đây là tin rồi?

“Nhanh nhanh thả bổn cung ra, bổn cung tha cho ngươi tội đại bất kính ——”

Lời Thái Tử còn chưa nói xong, quan viên Hình Bộ đã che mặt nhanh chân bỏ chạy.
Thái Tử ngẩn người, nhìn về phía nội thị: “Ông ta làm gì bỏ chạy?”

Nội thị mặt tái nhợt lung lay sắp đổ: “Có phải đi bẩm báo thượng quan hay không?”

Nội thị cực kỳ ngu xuẩn trong lòng Thái Tử rốt cuộc đoán đúng một lần.

Hình Bộ thị lang nghe hạ quan bẩm báo xong thanh âm đều thay đổi: “ Người bị bắt tự xưng Thái Tử?”

Hạ quan gật mạnh đầu: “Hạ quan đã xác nhận qua, một người khác xác thật là nội thị không có căn.”

Phản ứng đầu tiên của Hình Bộ thị lang chính là bỏ chạy, nhưng khi nghĩ đến Trân Bảo Các xuất hiện sự cố dẫm đạp thương vong, nếu bắt tới thật sự là Thái Tử, cuối cùng khẳng định giấu không được, trốn tránh cho xong việc sẽ bị hỏi tội, liền bỏ đi ý định bỏ chạy, sầu đến túm chặt râu.

“Đại nhân, nên làm gì bây giờ?”

“Thôi, trước đi báo cáo cho Thượng Thư đại nhân rồi nói.”

Hình Bộ Thượng Thư trầm ổn hơn Hình Bộ thị lang một tí, căng da đầu đi nhìn thoáng qua, da đầu lập tức nổ tung.

Thật sự là Thái Tử!

Thái Tử liếc mắt một cái nhìn thấy Hình Bộ Thượng Thư, hô to: “Cao thượng thư, mau thả ta!”

Hình Bộ Thượng Thư cũng không biết chính mình làm sao đi đến trước mặt Thái Tử: “Vi thần gặp qua Thái Tử điện hạ.”

Thái Tử nhẹ nhàng thở ra.

Cũng may Hình Bộ Thượng Thư biết hắn!

“Không cần đa lễ, ngươi mau sai những người này thả bổn cung, hôm nay bổn cung hồi cung đã muộn rồi.”

Hình Bộ Thượng Thư hơi hơi khom lưng: “Để điện hạ chịu ủy khuất, vi thần giờ đưa điện hạ ra ngoài.”

Trong lòng Thái Tử rốt cuộc yên tâm.

Gần nhất hắn từ nha môn Hộ Bộ trở lại hoàng thành cũng trong thời gian này, hiện tại trở về có thể nói là thần không biết quỷ không hay.

Thái Tử ra khỏi nha môn Hình Bộ, trực tiếp đi đến nha môn Hộ Bộ, mang theo ám vệ lưu lại nha môn Hộ Bộ vội vàng trốn về hoàng cung.

Thái Tử không biết chính là, hắn chân trước mới rời khỏi nha môn Hình Bộ, chân sau Hình Bộ Thượng Thư đã đi gặp Cảnh Minh Đế.

Đã nháo đến mức này, Hình Bộ Thượng Thư thật sự bất lực che giấu giúp Thái Tử, sớm bẩm báo cho Hoàng Thượng mới là cách làm của người thông minh.

Cảnh Minh Đế mới hỏi biểu hiện của Thái Tử gần đây xong, đối với việc thần tử khen ngợi Thái Tử tự nhiên là một chữ cũng không tin, có điều Thái Tử có thể thành thành thật thật đi nha môn quan chính, cũng đủ để vui mừng rồi.

Không có biện pháp, ai bảo con vợ cả duy nhất của ông chính là tư chất bình thường như vậy, cũng không thể nhét vào rồi sinh lại lần nữa được.

Theo lý thuyết công tác dạy dỗ Thái Tử trước giờ đều chưa từng buông lỏng, lên lớp giảng bài đều là đại nho đương thời, nhưng sao Thái Tử lại không giỏi giang vậy chứ?

Cảnh Minh Đế hoang mang sâu sắc, lại hoài nghi có phải do mình yêu cầu quá cao hay không.

Thôi, Thái Tử nếu có thể thành thành thật thật làm người, làm một trữ quân giữ vững cơ nghiệp quốc gia đã là không thành vấn đề rồi.

Mới an ủi chính mình xong, mí mắt Cảnh Minh Đế liền bắt đầu giật thình thịch.

Sắc mặt vốn bình tĩnh của Cảnh Minh Đế nhất thời thay đổi, trong lòng chỉ có một ý niệm: Không hay rồi, lại xảy ra chuyện xấu, lần này lại là đứa nào?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.